Ai nói chúng tôi không mờ ám

Share:
Màu nềnSáng (Mặc định)Xám (Gray)Tối (Dark Gray)Tối (Dark Light)Vàng (Light)Vàng (Dark)Xanh da trờiXanh láTím nhạtĐỏ nhạt
Cỡ chữ14161819202224262830
Font chữRobotoArialTimes New RomanPatrick HandNoticia TextVerdanaTahomaPT SansRoboto Condensed
Mặc định

Bạn đang đọc: Ai nói chúng tôi không mờ ám

Tôi giống như nữ lưu lại manh ôm nhì tay trước ngực, một chân còn giang rộng ra từng bước. Tôi mắt lé cười cợt lạnh nhìn Viên Tử Thanh tự thang máy đi ra nói: ”Họ Viên, anh được a, con bạn hung dữ ngày hôm trước chạy đi đâu mất rồi. Oan gồm đầu nợ bao gồm chủ, bây giờ hai bọn họ phải nói rõ ràng đến khi gọi được new thôi!” Viên Tử Thanh nhan sắc mặt thoáng loại liền white bệch, lạc đề hỏi tôi: ”Mẹ tôi… bọn họ không trở về sao?” Tôi lặng lẽ buồn cười, muốn giả dại đi, họ sẽ trở về thì như thế nào, nói lời giỏi với anh thì anh lại mong muốn chịu quấy rầy à. Tôi không động thanh dung nhan nói: ”Đã trở về hay không thì có gì khác nhau. Bọn họ đều đã bự như vậy, thì thầm đừng đề cập tới thân phụ mẹ. Nói tiếp bầy họ vừa về bên cũng cảm thấy mệt mỏi, tôi ngay lập tức bảo bọn họ ra bên ngoài ăn chút gì trước. Thừa thời điểm này chỉ từ lại hai bạn chúng ta, vừa vặn đem hết phần nhiều chuyện nói mang lại minh bạch. Lời ngày hôm kia anh nói tôi đã lưu ý đến rất kỹ, đi, tức thì nghe theo lời anh nói. Ngày mai tôi sẽ gửi đến ký túc xá trường ở, anh cũng không yêu cầu phải từng ngày không về nhà, dòng mặt giống như ai thiếu thốn nợ anh. Tôi nói do đó anh đã hiểu rồi chứ, nếu không tồn tại việc gì thì cũng không chuẩn anh đến trường vấn an thỉnh an tôi. Hóng tôi cùng thầy giáo mới tới chuyện giỏi thành đôi, mang lại lúc đó nhất thiết tới phân phát thiệp mời đến anh, anh chỉ cần giơ tay mừng quà cho tôi là được.” Nói xong tôi liền lưu giữ loát xoay bạn đi về phía bên mình, lại bị Viên Tử Thanh một phen thu hút trở lại. Tôi một bên rõ rệt làm cỗ giãy dụa một mặt lại ám thuận thế làm cho anh ta kéo về bên phía nhà của anh ta, trong thâm tâm còn nhịn ko được hoan hỉ, phấn chấn, ngây bất tỉnh mắng mình một câu dối trá. Vào phòng, vừa ngước đầu, tôi ngay lập tức choáng váng, Viên Tử Thanh cư nhiên vào hốc mắt tất cả đều là nước mắt! Tôi miệng mở rộng không biêt làm sao bây giờ, coi ra tôi đã hù dọa đứa bé dại này quá rồi! Viên Tử Thanh ấn tôi vào trong lồng ngực của anh ý ta, cần sử dụng sức ôm thật chặt tôi, khiến tôi đau đến không thở được. Tôi nói: ”Họ Viên, anh điên rồi a, đau! Buông ra!”
Viên Tử Thanh càng ôm chặt hơn, còn nói: ”Không buông! Anh không buông! Đình Đình, anh sai trái rồi! Mất khía cạnh thì mất mặt! Anh không bắt buộc thiết! Anh đó là không thể buông em! Anh biết em cũng yêu mếm anh, em coi như nổi lòng thiện tâm, lấy thu dìm anh, giành được hay không! giành được hay không!” Câu “có được xuất xắc không” ở đầu cuối anh ta nói số đông đã nghẹn ngào. Nói không cảm rượu cồn là giả, trong trái tim tôi cũng đã bị hai tấn mặt đường đè chết, ngọt rối tinh rối mù. Mà lại là trong tim ngọt không có nghĩa là thống khổ bên trên thân thể có thể xem nhẹ, nha, thằng tinh ranh này đon đả lớn do đó sao! Ghìm chết tôi! Tôi bự tiếng rên rỉ, tôi nói: ”Họ Viên, anh ôm nhẹ một chút! Em không đi, em đáp ứng, em thu nhận anh giành được không! Anh ước ao ghìm chết em à! Em cực kỳ đau a!!!” Tôi vừa kêu đau xong lại cảm thấy ngày càng đau, cùng rất ủy khuất lúc đầu gộp lại nhìn không được nước mắt lại xông tới, ban đầu ô ô khóc. Viên Tử Thanh vừa nghe thấy tôi khóc bụng dạ liền rối bời, cấp tốc tay buông tôi ra còn chạy loạn lau nước mắt mang lại tôi. Tôi được hắn dỗ như vậy, làm nên khóc nhưng trong lòng thì càng vui mừng, còn lấy nước mắt nước mũi tính trả thù hướng áo anh ta cọ cọ. Xứng đáng, khi dễ dàng lão nương, vẫn làm đề nghị chịu! Viên Tử Thanh một mặt lau nước mắt mang lại tôi, một bên bồn chồn dỗ tôi: ”Đình Đình đừng khóc, đừng khóc! Em cơ mà khóc nữa anh tức tốc quỳ xuống! Em nói đi, làm núm nào em mới hoàn toàn có thể không khóc nữa, em nói đồ vật gi anh cũng đều đáp ứng nhu cầu không được sao!” Tôi thực bội phục chính mình, đừng quan sát tôi bình thường ra vẻ thục phụ nữ đến thời khắc cần thì chanh chua hết mức, lúc này cư nhiên cũng có thể giống như phụ nữ kiều chia tay bạn nhà mà khóc lóc om sòm. Tôi vận dụng thực kinh điển bộ phim truyền hình đã xem trên truyền hình, một bên thút thít dùng vậy tay ra sức đánh vào bộ ngực hắn, một bên thì dùng cách thức hùng hồn đề cập lể: ”Đều tại anh, gần như tại anh! Đều tại anh không tốt! Anh khi dễ em! Anh xấu lắm! Em khinh ghét anh chán ghét anh!” Ngày sau hồi ức lại câu hỏi này tôi đều cảm thấy ghê tởm đến tám vạn lần, nói cái gì cũng không rõ Viên Tử Thanh khi ấy làm sao lại có thể hùa theo với tôi, còn với theo vẻ phương diện thâm tình không kìm giữ được rước tôi ôm vào trong lòng, dùng chiếc mồm heo bự của anh ta nhắm đến hai cánh môi hồng hồng chúm chím của tôi cơ mà hung hăng áp xuống…. (Ying: *lôn mửa* chị đàn bà 9 chị hoàn toàn có thể giữ lại ít sĩ diện được không *chấm mồ hôi*) Ai, khía cạnh đỏ a… Ai Nói công ty chúng tôi Không Mờ Ám

Tóm tắt Chương 8: Ai Nói công ty chúng tôi Không Mờ Ám


Xem thêm: Salon Tóc Bắc Trần Tiến " Chưa, Cho Mình Xin Review Với? Đã Mẹ Nào Làm Tóc Ở Salon Bắc Trần Tiến Chưa Ạ

CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG TIẾP

Ai Nói cửa hàng chúng tôi Không Mờ Ám Chương 8

Review Chương 8 - Ai Nói shop chúng tôi Không Mờ Ám

Đọc ngay lập tức Chương 8 truyện Ai Nói công ty chúng tôi Không Mờ Ám

Review truyện Ai Nói công ty chúng tôi Không Mờ Ám

Truyện Ai Nói cửa hàng chúng tôi Không Mờ Ám Review


9,196 | 71 9 chương

*

Ai Nói chúng tôi Không Mờ Ám

Đánh giá


thegioinghiduong.com

Đọc truyện online, gọi truyện chữ, truyện hay,truyện full. thegioinghiduong.com luôn luôn tổng đúng theo và cập nhật các chương truyện một phương pháp nhanh nhất.Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên Không, Đô Thị, Võng Du, Trọng sinh, Bách Hợp, Võng Du, Huyền huyễn, Khoa Huyễn, Quan trường, Quan gia, Ngôn tình sủng,Truyện cổ tích, Truyện cổ tích việt nam,cổ tích Grimm,Cổ tích Andersen,Thần thoại Hy lạp,Truyện ngụ ngôn,Truyện cười,Quà tặng kèm cuộc sống, Góc cảm xúc, Góc chia sẻ

Bài viết liên quan