So tay thuat ngu than hoc anh

Share:

tuy thế mà, đa số con người vẫn luôn là động vật cấp cao tràn đầy những ước mơ mãnh liệt. Mong ước được cất cánh nhảy vẫn tiếp tục tuôn trào cuồn cuộn trong tâm Thủy, y hệt như một cơn sóng triều tuy thế lại bị đậy trong chiếc lọ thủy tinh, vĩnh viễn không có cách như thế nào thoát ra ngoài.


Bảy năm, hôn nhân của Thủy sau cùng cũng ban đầu rạn nứt. Cô thiếu hiểu biết tại sao ông xã mình lại đùng một phát trở cần xấu xí. Cô cũng thiếu hiểu biết tại sao mình lại chán ghét đứa con dễ thương mới lọt lòng. Thủy như ý muốn hóa điên.

Bạn đang đọc: So tay thuat ngu than hoc anh

Trong đầu cô phát sinh những cân nhắc đầy phóng túng, và phiên bản năng tạo động lực thúc đẩy cô ngoại tình. Đúng vào lúc ông chồng đi công tác làm việc nửa năm, cô chạm chán được một chàng trai giấu mặt túng ẩn. Thủy bị cuốn vào một trong những mối tình trái cấm đầy lén lút nhưng mà kích thích, cũng đầy rủi ro ro.

Người bọn ông kia rút cục là ai? Cuộc hôn nhân của Thủy sẽ đi đến đâu?Mời các bạn đón gọi truyện nhiều năm kỳCuộc tình của vợ tôi14h30 những ngày vào tuần, tại mụcthegioinghiduong.com yêu – có tác dụng vợ.

- Sao lại vậy được?

Người bầy ông cười nhẹ, tỏ vẻ khó khăn hiểu. Quả thực, anh cũng không nghĩ ra được tại sao nào để ghét một cô bé vừa new gặp, lại xinh đẹp, có thẩm mỹ như thế. Anh không phải kiểu bạn mà đang ghét tốt thích bạn khác từ ánh nhìn đầu tiên.

- …

Thủy ko trả lời câu hỏi này. Cô bắt buộc nói gì thì mới được, nói rằng cô đã có chồng, có con. Vậy thì làm sao lý giải được hành vi u mê đáng xấu hổ của cô vào đêm qua, khi cơ mà cô đã bày ra dòng vẻ phương diện bị người bầy ông này mê hoặc?

Hơn nữa, Thủy không muốn để người ta biết bản thân là thiếu phụ đã bao gồm con. Cô cảm thấy việc này đang làm ưu đãi giảm giá trị của cô ấy trong mắt fan khác. Nghĩ mà lại xem, một người phụ nữ mới sinh vẫn ít được đón nhận ở vòng phỏng vấn của những công ty tuyển câu hỏi hay ở những nhà hàng, quán café. Phần nhiều họ sẽ phần đa nhìn các cô bằng ánh nhìn thông cảm giỏi phiền toái. Nhưng Thủy thì hết sức ghét điều này, mặc dù họ cảm giác phiền hà tốt là thông cảm thì cô cũng vẫn không vui.

Đầu dây bên kia chờ một cơ hội lâu vẫn không tồn tại hồi đáp, đành yêu cầu lên tiếng.

- làm thế nào đây. Còn loại nơ lụa của cô, trông nó có vẻ đắt đỏ.

- À, thiệt ra nó không đắt lắm. Nhưng đúng là giá trị của chính nó rất lớn.

Thủy gật gù. Cô vẫn còn nhớ chiếc nơ lụa này tự đâu nhưng có. Đó là 1 trong những câu chuyện ko mấy xuất xắc ho và suôn sẻ, ở đầu cuối thì kết viên thật xứng đáng buồn. Nhưng không chính vì thế mà cô quăng quật cái nơ lụa đi. Tất cả khi nó là vật chứng của một ký ức không xuất sắc đẹp, thì cô vẫn muốn giữ nó lại, giữ toàn bộ những ký kết ức kia lại.


- Vậy thì tôi càng bắt buộc trả mang lại cô chứ. Ráng này đi, cô mang đến tôi địa chỉ, tôi giữ hộ trả này lại cho cô. Ko cần gặp mặt, vậy là được nên không?

Thủy trầm mặc một chút, chính xác là ngoài bí quyết này ra thì chẳng còn giải pháp nào tốt hơn. Thật ra cô định bảo anh ta gửi đến Thành nghỉ ngơi quầy rượu, và cô sẽ quay lại đó lấy, dẫu vậy sau đêm khiêu vũ nhót trong ngày hôm qua thì cô không muốn quay trở lại đó nữa. Thủy sợ rằng lỡ như mình lại gặp gỡ phải một tên bí ẩn giống như người bầy ông này, rồi lại bị bạn ta câu mất hồn.

Con trai ở trong tâm dụi mắt, trông dường như như sắp đến sửa khóc to. Thủy liếc chú ý đồng hồ, đang đi vào giờ ăn uống của conrồi. Cô không tồn tại thời gian tính liệu nữa, đành cấp tốc chóng gật đầu với ý kiến đề xuất của người lũ ông kia.



*

Thật ra cô định bảo anh ta gửi cho Thành làm việc quầy rượu, cùng cô sẽ quay trở lại đó lấy, mà lại sau đêm dancing nhót ngày hôm qua thì cô không muốn quay lại đó nữa.

Sau khi cho đứa bé xíu ăn xong, dỗ dành nó ngủ, Thủy cũng mệt nhọc rũ cả người. Bế con chưa phải chuyện dễ dàng, thậm chí trong cả khi cô đang bồng bế nó xuyên suốt mấy tháng trời, cánh tay ốm nhẳng của cô ý vẫn không làm thân quen được cùng với sức nặng của nó. Thời gian nào tay cô cũng rũ ra, như sắp tới sửa rụng xuống mất tiêu.

Thủy ở xuống giường, nỗ lực ngủ mặc dù đã khôn cùng mệt. đưa ra thì đã ngủ trưa tít cả đôi mắt từ đời nào. Đôi khi Thủy nghĩ rằng mình đề nghị học tập chiếc tính vô tư và việc ưa thích với cuộc sống thường ngày của Chi. đưa ra thường chẳng lúc nào khát khao điều gì, cô ấy thích hợp với toàn bộ mọi thứ đang có. Ví như như cô cũng thế, chắc rằng cô vẫn chẳng căng thẳng mệt mỏi thế này.

Nhưng mà, đa số con người vẫn chính là động vật cung cấp cao tràn đầy những khao khát mãnh liệt. Mong ước được cất cánh nhảy vẫn tiếp tục tuôn trào cuồn cuộn trong lòng Thủy, hệt như một cơn sóng triều tuy vậy lại bị giấu trong cái lọ thủy tinh, vĩnh viễn không tồn tại cách như thế nào thoát ra ngoài.

Khi Thủy sẵn sàng đi vào giấc ngủ nữ tính hiếm có, thốt nhiên nhiên điện thoại cảm ứng thông minh cô đổ chuông. Thủy chẹp miệng, túm lấy mẫu điện thoại, thật sự hy vọng quăng nó vào bồn dọn dẹp và sắp xếp rồi xả nước đến trôi sạch sẽ đi. Thương hiệu đáng chết nào lại điện thoại tư vấn điện vào khung giờ này bắt đầu được chứ? không biết giấc ngủ của bà đẻ là vô cùng cực hiếm hay sao?

- Ai đấy! – Thủy nỗ lực giữ đến giọng mình mềm mỏng mảnh hết sức.

- Tôi ship hàng. Có fan gửi đồ mang đến cô. – Giọng lũ ông.

Thủy mộng mị một lúc, thốt nhiên nhớ ra người bọn ông ở cửa hàng pub nói sẽ gửi cái nơ lụa lại đến cô. Cô không nghĩ anh ta lại năng suất thế, nói gửi một chiếc liền nhờ cất hộ luôn.

- Anh vẫn ở đâu, tôi xuống đem hàng cũng được. – Thủy không quăng quật qua thời cơ được trốn khỏi đơn vị dù chỉ vài ba phút.

Sau khi lay gọi đưa ra dậy, nhắn nhủ vài câu, Thủy phi ngay xuống sảnh phổ biến cư. Thân trưa, trời bây giờ không quá nắng nhưng ánh sáng chói này cũng ko mấy dễ chịu. Thời tiết giữa hè nóng bức và oi ả, Thủy chỉ khoác một cái váy lụa hai dây, khoác gấp thêm một chiếc áo sơ mi mỏng tanh để che chắn rất nhiều nơi yêu cầu che.

Dĩ nhiên, cô mặc như thế là bởi vì nghĩ rằng tôi chỉ xuống dìm hàng được giữ hộ tới, trọn vẹn không ngờ được cô lại gặp người đàn ông cơ thêm một đợt nữa. Cô new chỉ quan sát thấy hai con mắt của anh ta, nhưng ánh nhìn đặc biệt như vậy thì chẳng thể nhìn nhầm được.

Thủy nhìn thấy người lũ ông tê đứng dưới sảnh, vóc dáng dài lớn cùng đầy thành thục. Anh ta mỉm cười với cô, chìa ra dòng hộp nhỏ.

- Nơ lụa của cô. Tầm giá ship, một cốc café vào quán bên cạnh.

Anh ta nói, nháy mắt một cái. Thủy black cả mặt lúc biết mình bị lừa. Cô ko rõ, mình, một bà đẻ với thân hình không thể được không rườm rà và săn chắc, bề ngoài cũng không còn xinh xắn tươi trẻ, thì bao gồm điểm gì đáng đam mê để anh ta nên đeo đuổi tới mức này.

- Một ly café chứ gì!

Thủy hậm hực, thay lấy hộp nhỏ trong tay anh ta, xoay tín đồ đi sang quán cafe. Người lũ ông lẹo tay sau lưng, háo hức đi theo, trông như chiếc đuôi nhỏ dại phiền phức.

Thủy call một ly Americano, yêu mong 4 shot. Nhân viên bán sản phẩm chần chừ một hồi, năm lần bảy lượt nhắc nhở rằng mang lại 4 shot thì sẽ rất đắng. Cô âm thầm nghĩ, mang đến anh ta đắng đến chết luôn, chắc hẳn anh ta sẽ để thù cô lắm. Như vậy mới tốt, anh ta sẽ hoàn thành cái dự định đeo dính cô.

- của anh ý đây. – Thủy đưa café mang đến anh ta.

Người bọn ông không cầm lấy ly café mà nỗ lực lấy cổ tay cô, kéo cô ngồi xuống bàn.

Xem thêm: Con Gái Thủy Tiên - Gây Bất Ngờ Bởi Hình Ảnh Lớn Phổng Phao

- Này này. Đã nói là trả một ly café mà.

- Ừ. Tuy vậy mà tiếng tôi muốn thủ thỉ với cô hơn. – Anh ta nhướng ngươi với Thủy. – cho dù sao đã và đang xuống mang đến đây rồi mà, cô cần thiết ngồi rỉ tai thêm một chút ít à? Tôi không còn nhàm chán vô vị đâu.

Trước sự kì kèo của người đàn ông, Thủy sau cùng cũng đầu hàng. Anh ta hotline cho cô một cốc trà bòng mật ong, trùng hợp gắng lại là đồ vật cô say mê uống tốt nhất trong siêu thị café này.

Thủy nghĩ, mình bởi vì cốc trà bòng này yêu cầu mới ngồi lại, hoàn toàn không nên vì anh ta.

Người bầy ông như thể đọc được lưu ý đến của cô, anh ta phụt cười. Thủy nhíu mày, hai mắt nhìn anh ta trừng trừng.

- Anh cười loại gì?

- Trông cô ảm đạm cười.

Anh ta nói, đường nét cười cùng bề mặt vừa nhẹ dàng, vừa tươi sáng, không hệt như gương mặt cứng đanh như tượng đá của ông chồng cô. Thủy lại vô thức bị nụ cười ấy cuốn hút. Đêm qua, dưới ánh sáng của đèn lập lòe của quán pub, cô vẫn chưa nhìn được rõ được người đàn ông này. Hơn nữa, anh ta cũng đã đeo khía cạnh nạ bít hết cả dung mạo. Thời điểm này, bên dưới ánh sáng tỏa nắng rực rỡ của buổi trưa, tổng thể đường đường nét trên gương mặt anh ta như thể phạt sáng tủ lánh.

Anh ta quả thực hết sức đẹp. Làn domain authority trắng mượt, ngũ quan mềm mại và mượt mà nhưng cũng khá đầy đủ phần sắc bén, cái mũi cao ngất, Thủy mộng mị nghĩ, chiếc mũi đó lấy ra làm cầu trượt cho đàn ông cô cũng được.

Gương khía cạnh này cô không từng gặp mặt ở đâu, nhưng phảng phất sự thân quen đến lạ kỳ. Chắc hẳn rằng mặt anh ta là hình dạng phổ biến, hay những trông anh ta hao hao người nổi tiếng nào đó, cho nên vì vậy cô new thấy quen.

Thủy hậm hực, nắm lấy hộp bé dại trong tay anh ta, xoay bạn đi sang quán cafe. Người bọn ông lẹo tay sau lưng, háo hức đi theo, trông như mẫu đuôi nhỏ tuổi phiền phức.

Người bầy ông vươn tay mở hộp nhỏ, lấy ra chiếc nơ lụa màu xanh lá cây lục đậm. Vải vóc lụa trên nơ trong khi đã khá sờn một chút, gồm vài lốt xước xung quanh vải, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng lắm đến thẩm mỹ của nó. Thật ra nhưng mà nói, mẫu nơ này trông cũng bình thường, lụa được dùng không phải cao cấp, nhưng color rất nổi bật.

- loại nơ này có vẻ đặc biệt với cô nhỉ?

- Ừ. đặc trưng lắm.

Thủy nói, nhâm nhi cốc trà bòng mật ong. Đã lâu lắm rồi cô ko được uống sản phẩm này. Chồng nói gần như thức uống nhiều đường hóa học không xuất sắc cho sữa của cô, không tốt cho con trai. Mấy mon trời Thủy cứ như nhỏ nghiện trang bị vã vị thiếu thuốc vậy.

- Là quà khuyến mãi ngay sao? cha mẹ tặng mang lại cô à?

Thủy lăc đầu.

- Một fan bạn.

Cô nói, nói tới người các bạn này, giọng cô chùng xuống một chút.

- Ồ, bạn thế nào vậy? nói tôi nghe được không? xem ra có vẻ là người bạn quan trọng…

- Sao anh tọc mạch thế? – Thủy nhíu mày, khá gắt gỏng. Cô không nghĩ là mình lại tỏ thái độ hà khắc như vậy lúc bị hỏi mang lại chuyện thừa khứ.

Người bọn ông kia phân biệt mình chính xác là có hơi những chuyện, anh ta mím môi lại.

- Xin lỗi, tôi cứ nghĩ chính là chuyện tất cả thể share được.

Vẻ phương diện anh ta ỉu xìu như bánh bao ngâm nước.

- Không… không vấn đề gì cả. Tôi chỉ không ham mê nhắc lại chuyện này. – Thủy khá áy náy vì đã to tiếng. – Tôi được nghe kể lại, đó là 1 người bạn xuất sắc của bọn chúng tôi. Dẫu vậy anh ấy bị tiêu diệt rồi.

Thủy khẽ nói, tiếng nói ra nặng nại và bi lụy bực. Cô vẫn luôn luôn thẳng thắn như thế, kể cả trong biện pháp dùng từ, trọn vẹn không hại lời mình nói ra gồm gây tác động gì đến fan nghe giỏi không.

- Cô được nghe kể lại sao? Cô ko nhớ gì về anh ta à?

Người bầy ông dè dặt hỏi.

- một ít chút thôi. Hầu như ký ức của tôi không ngay lập tức mạch. Chúng tôi đã chạm chán một tai nạn, anh ấy không qua khỏi, còn tôi thì mất trí tuệ đứt đoạn. Tôi chỉ lưu giữ được một vài ba sự kiện rất nổi bật nhất.

Người bọn ông gật gù, có vẻ như anh ta cũng bị cuốn theo cảm giác của cô. Thủy nhận thấy sự trầm mặc của người lũ ông. Vẻ buồn chán trong song mắt xinh xắn ấy khiến cô khó khăn chịu. Thủy lắc cái cốc trong tay, đá trong ly xoay loạn xạ, tạo thành thành số đông tiếng lạo xạo.

Lúc này cô mới để ý, anh ta vẫn uống hết cốc cafe Americano 4 shots đắng ngắt mà lại cô đã cố tình gọi. Thủy kinh ngạc, ko phải ai cũng uống được thức uống đắng ngắt như thế. Trong cam kết ức của cô, chỉ có một fan làm được điều đó.

Cuộc hôn nhân gia đình của Thủy đã đi mang lại đâu?Mời chúng ta đón phát âm truyện dài kỳCuộc tình của vợ tôi14h30 các ngày trong tuần, tại mụcthegioinghiduong.com yêu – làm cho vợ.

Bài viết liên quan