Nhớ bạn bè nhớ mái trường xưa

Share:

Cứ mỗi lúc hè về, giai điệu domain authority diết vào ca khúc của nhạc sĩ Xuân Phương lại vang lên khắc ghi thời điểm chia ly mái trường của các lứa học sinh cuối cấp và gợi lên trong bạn nghe hồi ức lắng đọng về một thời đã xa.> ‘Graduation (Friends Forever)’, giai điệu của kỷ niệm

Xuất hiện lần đầu trong bộ phim truyền hình truyền hình Xin hãy tin em của đạo diễn Đỗ Thanh Hải trong những năm 1990, Mong cầu kỷ niệm xưa sẽ được đông đảo khán đưa yêu nhạc vn đón nhận. Qua phần biểu hiện của Tam ca 3A, ca khúc này đã trở thành nhạc phẩm bất hủ và nổi tiếng nhất với khá nhiều thế hệ học viên - sv Việt Nam. Từng nào năm qua, giai điệu Mong cầu kỷ niệm xưa vẫn luôn đánh dấu thời khắc đặc trưng trong cuộc sống của mỗi học viên - lễ giỏi nghiệp.

Bạn đang đọc: Nhớ bạn bè nhớ mái trường xưa

Thời áo trắng trong trẻo, thơ ngây. Ảnh: Hoàng Hà.

“… thời hạn trôi qua mauChỉ còn sót lại những kỷ niệmKỷ niệm vồ cập ơi, sẽ còn ghi nhớ mãi tiếng thầy côBạn bè nâng niu ơi, vẫn còn nhớ mọi lúc giận hờnĐể rồi mai phân chia xa, lòng hốt nhiên dâng niềm thiết thaNhớ các bạn bè… ghi nhớ mái trường xưa…”

Thời đến lớp vẫn luôn là quãng thời gian đẹp và có nhiều kỷ niệm nhất trong mỗi con người. Những tuyến phố thân quen, phần lớn tà áo trắng trê tuyến phố phố, những chiếc xe đạp, những nụ cười vô tư, phấn, bảng, sách, vở, bút, giờ giảng bài xích của thầy cô, hầu hết trò đậm cá tính “nhất quỷ nhì ma”, giờ đồng hồ trống trường, tiếng điện thoại tư vấn nhau ơi ới sau giờ đồng hồ học… tất cả những hình ảnh đó phát triển thành những lưu niệm khi ngày hè đến.

Những tháng ngày cắp sách đến trường những tưởng như kéo dãn vô tận cùng không lúc nào chấm dứt, để rồi “mai chia xa, lòng bỗng dưng dâng niềm thiết tha”. Thời hạn cứ cố kỉnh trôi đi và cho một thời gian nào đó, gần như hình hình ảnh trong trẻo, hồn nhiên thường ngày chỉ còn là thừa khứ, nhường chỗ cho việc trưởng thành. Ở khoảnh khắc chia ly, ta mới cảm thấy luyến tiếc, day hoàn thành và trào dưng một nỗi nhớ. Ghi nhớ tà áo trắng, ghi nhớ thầy cô, nhớ chúng ta bè, nhớ cả hầu hết lúc giận hờn siêu đỗi con trẻ con.

"Thời gian trôi qua mau, chỉ với lại rất nhiều kỷ niệm... Lưu niệm thân yêu ơi, sẽ còn nhớ mãi giờ đồng hồ thầy cô... Anh em mến mến ơi, đã còn nhớ phần lớn lúc giận hờn...". Ảnh: Hoàng Hà.

Xem thêm: Tạo Tài Khoản Ngân Hàng Cho Học Sinh, Hướng Dẫn Cách Dưới 18 Tuổi 2021

“… Đặt bàn tay lên môi, ổn định tiếng mức nghẹn ngàoThời gian sao đi mau, xin hãy hoàn thành trôiDù vẫn mãi luyến tiếc, khi đang xa rồiBạn bè ơi, vang nơi đây còn các giọng nói tiếng cườiNhững nỗi nhớ, niềm thương, gửi mang đến ai?...”

Thưở thanh xuân và phần lớn kỷ niệm đang chẳng bao giờ lặp lại lần sản phẩm công nghệ hai. Những câu chuyện còn dang dở, những dự tính còn chưa kịp thực hiện, những bài giảng của thầy cô rồi cũng trở thành trôi đi, nhằm lại các luyến tiếc. Mỗi đứa trẻ đậm chất ngầu ngày như thế nào rồi cũng thành fan lớn, triển khai những chuyến du ngoạn mới. Đến lúc ra trường rồi, thời áo white sẽ chỉ còn lại là các kỷ niệm hiện lên một cách bất chợt trong thâm tâm trí.

Đến lúc 10 năm, 20 năm sau nữa nhớ lại thời ảo tưởng năm xưa, chúng ta sẽ cười cợt chính bản thân bản thân về phần lớn trò đùa ngây ngô, phần đa rung cồn đầu đời, những câu nói vu vơ… Nhưng cứng cáp hẳn, người nào cũng muốn được quay lại cái thời đó nhằm một đợt nữa trải nghiệm tuổi thanh xuân, và để được nghe “giọng nói, giờ đồng hồ cười”, và để được gửi gắm “những nỗi nhớ, niềm thương”…

“… Nếu tất cả ước hy vọng trong cuộc đời nàyHãy ghi nhớ ước ao ước cho thời gian trở lạiCho bao khát vọng, say đắm cháy bỏngSẽ còn mãi trong tâm mọi ngườiĐể tình yêu, ước mơ mãi ko phai…”

Phần điệp khúc của Mong mong kỷ niệm xưa như mang đến một cảm hứng bồi hồi cho những người nghe. Ước mơ cho thời gian quay quay trở lại sẽ chỉ rất có thể trở thành thực tại trong cảm giác của chổ chính giữa tưởng. Thời gian vẫn cứ trôi đi không chấm dứt và mọi cá nhân cứ ngày một trưởng thành hơn, chào đón thêm các cái bắt đầu hơn. Tuy nhiên, kỷ niệm luôn luôn là trang bị chẳng hề thay đổi khi ta gặp mặt lại những người dân bạn cũ, hàn ôn về những câu chuyện “ngày xưa”, nhớ về phần lớn khát vọng, si của thời tuổi trẻ. đều hình hình ảnh của thời áo trắng vẫn luôn được chứa giữ trong lòng mỗi người.

“… Nếu tất cả ước ao ước trong cuộc sống nàyHãy nhớ ước hy vọng cho thời hạn trở lạiBên nhau mon ngày, cho nhau những hoài niệmĐể thú vui còn mãi, lắng trên hàng miTrên bờ môi cùng trong những… đáng nhớ xưa…”

Tà áo trắng học tập trò. Ảnh: Hoàng Hà.

Một vị đạo diễn từng nói: “Tuổi trẻ hệt như một cơn mưa, mặc dầu bị cảm, vẫn muốn trở về để được ướt thêm lần nữa”. Người nào cũng có một thời để nhớ và chuẩn bị sẵn sàng làm mọi thứ để được trải nghiệm lại khoảng thời gian ấy, mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc. Ngày hè vừa là mùa chia tay, nhưng lại cũng là mùa của không ít hoài niệm.

Bất bất chợt một ngày đi trên nhỏ đường rất gần gũi năm xưa, nghe giờ đồng hồ ve kêu, chú ý ngắm phần đông chùm phượng vĩ đỏ rực, nhìn hồ hết cô cậu học tập trò trong tà áo white đèo nhau trên những chiếc xe đánh đấm tới trường, ta lại mong muốn một lần nữa được “tắm” trong trận mưa tuổi trẻ, được hét, được cười, được hạnh phúc, được con trẻ thơ trong tầm tay chúng ta bè, thầy cô dưới mái trường. đa số ký ức đó giống hệt như một cuốn phim dài vô tận mà khi chiếu lên, ta sẽ chẳng lúc nào biết được đâu là đoạn kết.

Những áp lực đè nén của bài xích kiểm tra, phần lớn ngày ko thuộc bài xích co fan một góc ước mong không biến thành gọi lên bảng, niềm vui trong veo của đứa bạn cùng lớp, rất nhiều vết mực in hằn trên chiếc áo đồng phục cùng cả đều dòng lưu cây bút ghi vội vàng trong lễ giỏi nghiệp rồi cũng biến thành trở thành “những hoài niệm, để nụ cười còn mãi, lắng trên sản phẩm mi, trên bờ môi và giữa những kỷ niệm xưa” của bất kỳ ai yên cầu qua thời áo trắng.

Câu hát “Nếu bao gồm ước ao ước trong cuộc sống này, hãy lưu giữ ước mong cho thời gian trở lại” đã vẫn thường xuyên ngân vang với cảm hứng vẹn nguyên theo năm tháng trong những buổi lễ giỏi nghiệp, như vắt lời trung tâm sự của từng gắng hệ học viên cuối cấp. Mỗi lúc hè về, những mẩu chuyện của “ngày hôm qua” cũng biến thành luôn được nói lại trong Mong mong kỷ niệm xưa.

Bài viết liên quan