PHIM SỐNG TRONG SỢ HÃI

Share:
Dân trí

“Ông xã tôi từng tò mò lấy kịch bạn dạng ra xem, đọc thấy cảnh “Thuận (Hạnh Thuý đóng) không mặc áo, tải lao đến, chộp tay vào ngực Thuận…”. Ông buôn bản tôi la lên “Em làm cái gi thế này? Em đóng phim như thế này hả?”…”, Hạnh Thuý kể hầu hết chuyện vui, bi đát khi vào cảnh nóng.

Bạn đang đọc: Phim sống trong sợ hãi


Đây là lần đầu tiên, cô bé diễn viên Hạnh Thuý được mời tham dự một LHP, tuy thế chị đã mang về cho mình phần thưởng nữ diễn viên phụ xuất sắc độc nhất với vai Thuận trong bộ phim truyền hình nhựa sống trong hại hãi.

 

Ngoài đời, chị là 1 diễn viên hài của sảnh khấu TPHCM. Vai Thuận của sinh sống trong lo âu lại là 1 trong những vai bi, rất nhiều người run sợ Hạnh Thuý sẽ không diễn được, lúc chị thừa nhận lời mời của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên. Phiên bản thân Hạnh Thuý càng hồi hộp hơn, vày vai Thuận là vai đầu tiên của chị trong thể loại phim nhựa. Chị giành được vai Thuận một bí quyết tình cờ, với đầy hài hước.

 

Hạnh Thuý kể: “Hôm kia tôi tất cả hẹn với anh nai lưng Hữu Phúc (người đóng vai cài và cũng là tín đồ giúp Bùi Thạc chuyên tuyển chọn diễn viên mang đến Sống trong hại hãi). Cùng trong ngày hẹn cùng với anh Phúc, tôi gồm lịch hẹn quay với mặt truyền hình. Nhưng hóng từ sáng sủa tới chiều, trang điểm ngừng hết rồi nhưng nhà Đài vẫn không thể bấm máy. Đợi hóng rất mệt mỏi mỏi. Tôi tức gần như là sắp phân phát khóc. Cuối cùng, tôi chạy cho nơi hứa hẹn với anh Phúc.

 

Địa điểm hứa lại biến đổi vào phút cuối. Vậy là tôi lại hùng hục chạy sang đường. Khi tôi gặp mặt anh Phúc, thì phương diện mày lem luốc, tóc tai bơ phờ, mắt ngấn nước vị sắp khóc… Vậy là, anh Bùi Thạc chăm gồi ngay sát đấy đã chọn luôn luôn tôi đến vai Thuận”.

 

 

*
 

Hạnh Thuý (trái) trong một đoạn phim Sống trong hại hãi (ảnh đạo diễn cung cấp)

 

Gương khía cạnh xương xương, đôi mắt to sáng, Hạnh Thúy bao gồm nét tự khắc khổ, nặng nề của một thanh nữ cam chịu, nhưng mẩu chuyện chị nhắc lúc nào cũng sinh động, hài hước. “Vào vai bi, ai cũng lo tôi sẽ không còn diễn được. Nhưng bạn dạng thân tôi lại thấy vai Thuận vô cùng gần gũi. Gia đình ông bà tôi sinh sống Bến Tre. Ngày xưa, gia cảnh cũng cực nhọc. Bà cố tôi, má tôi, các dì tôi ai ai cũng cực nhọc, lam lũ, bươn chải tìm sống nuôi chồng con.

 

Tôi đang gặp, đã quan sát thấy, đang sống cùng những người dân như nhân trang bị Thuận rất nhiều. Phiên bản thân tôi lúc còn nhỏ, hồi 6 tuổi, không được sinh hoạt với gia đình mà sống cùng bà nội. Công ty bà nghèo, hồi ấy vật phẩm còn ko có, từng nên sống nhờ nhà chùa, cứ lang thang di dời khắp nơi, tôi buộc phải phụ giúp bà bán rau kiếm sống. Cứ 5h sáng là bê thúng rau củ ra chợ ngồi bán… Cũng lam bè lũ lắm. Tôi vào vai Thuận hết sức nhẹ nhàng, không tồn tại chút gì là áp lực đè nén hay gượng nghiền cả, hình như nhân đồ Thuận đã tất cả ở trong tôi từ tương đối lâu lắm.

 

Nhưng, ngày trước tiên đến trường cù tôi vẫn hồi hộp. Tôi thấy anh chăm góp ý diễn xuất cho tất cả các diễn viên, trừ tôi. Thấy vậy, tôi đâm lo. Cứ lặng lẽ đóng nhưng chẳng thấy anh siêng nói gì. Mấy hôm sau, tôi bắt đầu hỏi anh “Anh Chuyên, anh ghét em hả? Em diễn nhưng mà chẳng thấy anh nói gì cả, là sao?”, anh chăm cười bảo “Cô diễn xuất cố còn cần nói gì nữa?”. Dịp ấy, tôi new cảm thấy lặng tâm”.

 

Sống trong lúng túng phải xử lý những cảnh “nóng”, Thuận của Hạnh Thuý cũng “xí phần” một cảnh. Hạnh Thuý bật cười kể: “Sống trong lo âu hoàn tất, chiếu nội cỗ trong giới người nghệ sỹ xem, mấy bạn bè bạn bè về cứ trêu chồng tôi “Trời ơi, phim đó nhiều cảnh kinh lắm, vợ mày diễn mấy cảnh sex liền. Coi chưa?”. Ông làng tôi về nhà vẻ hậm hực, tò mò lấy kịch bản ra đọc lại, thấy có cảnh “Thuận không mặc áo, sở hữu lao đến, chộp tay vào ngực Thuận…”, chồng tôi la lên “Trời ơi, em làm gì thế này? Em điên hả? Em đóng phim gì thế này?”.

 

Tôi chỉ mỉm cười bảo “Thế anh đã đi xem phim chưa? Đợi xem phim rồi ước ao nói gì thì nói nha”. Mấy ngày sau phim chiếu, anh ấy đi coi ngay. Tuy nhiên may quá, mấy cảnh đó… cắt hết! (cười to).

Xem thêm: Review: Kiehl'S Calendula Herbal Extract Alcohol Free Toner

Về nhà, chẳng thấy anh nói gì nữa cả, chỉ khen vk đóng phim không tới nỗi nào!”.

 

Trên kịch bản, vai Thuận phải đối diện với một vài cảnh “nóng”, tất cả một cảnh phải quay hở sống lưng từ phía sau. Hạnh Thuý tháo dỡ áo, để trang phục dùng băng keo, “phụ tùng” dán kín đáo những nơi “quan trọng” phía trước lại rồi quay sườn lưng ra phía ống kính. Dẫu vậy đạo diễn Bùi Thạc chăm lại la lên “Nhìn em ghê quá, em mang áo vào đi!”. Hạnh Thúy cười bảo “Tại mình tí hon quá, lưng toàn xương sườn. Túa ra nhìn, đạo diễn cũng phát ghê, bắt mặc áo vào, khổ thế” (cười to).

 

Kể chuyện phần đông cảnh “nóng” trên phim sinh sống trong sợ hãi, diễn viên Mỹ Uyên từng phải… ganh tỵ với hai nhân vật nàng còn lại. “Hai đứa nó đóng vai trò bao nhiêu cảnh sex, bản thân thì lại chẳng được đóng góp cảnh nào. Tị tỵ quá! (cười). cơ hội anh Năm Đực (người yêu trên phim của nhân đồ Mỹ Uyên đóng) sắp chết, bản thân bảo anh chuyên “Anh ơi, đến hai đứa em đóng góp một cảnh thật gợi cảm vào đi”!, vậy cơ mà anh ấy không cho. Cuối cùng còn bắt mình cưới một anh làm đạo vậy trong đoàn phim nữa chứ. Anh Chuyên bội bạc với nhân vật của mình thật! (cười)”.

 

 

*
 

Hạnh Thuý với Mỹ Uyên trên LHP 15 (Ảnh: thánh thiện Hương)

 

Kể lại phần nhiều ngày làm cho phim sống trong sợ hãi, Hạnh Thuý có không ít kỷ niệm thật cực nhọc quên. “Chị Mỹ Uyên còn bị phá hủy về nhan sắc, vì quay sinh sống trong sốt ruột đúng vào phần đa ngày nắng nóng khủng khiếp ở miền Trung. Tôi như ý hơn toàn cù cảnh vào nhà, buộc phải đỡ bị xấu hơn” (cười).

 

Hạnh Thuý tuyệt cười. Nếu như chỉ xem sinh sống trong sợ hãi hãi, tuyệt vời về Hạnh Thuý sẽ là sự việc khắc khổ, cam chịu. Gặp mặt chị ngoại trừ đời mới thấy Hạnh Thuý yêu thương đời và hài hước hơn nhiều. Chị đang sinh sống hạnh phúc bên ông xã và phụ nữ đầu lòng. Nghiệp diễn hay đi tối ngày, nhưng lại Hạnh Thuý được ông xã yêu yêu đương và cảm thông nhiều. “Chồng tôi luôn luôn bảo, vợ anh quý, hiếm lắm, thọ lâu bắt đầu được gặp, chứ đâu có dễ!”. đàn bà hay nhớ mẹ, ko ngủ được. Bao gồm lần đi diễn xa, Hạnh Thuý nhớ nhà quá, nước mắt cứ tung ra.

 

Nhìn Hạnh Thuý biết là chị sẽ hạnh phúc. Chị mỉm cười “Tôi chuộng với rất nhiều gì tôi đã có. Nhưng chấp thuận là để làm tốt không chỉ có vậy chứ không hẳn để giậm chân trên chỗ. Phải ưa chuộng chứ, không chuộng rồi cứ đi tìm kiếm phần lớn thứ viển vông thì gian nguy lắm”. Nói vậy rồi chị lại cười, hai con mắt sáng, vào veo.

Bài viết liên quan