TUỔI 20 CỦA MỖI NGƯỜI

Share:

Tuổi 20 - con đường của sự chông chênh với đầy đủ nhận thức new về thực chất đa chiều của cuộc sống đời thường muôn màu!

Tên sách: Tuổi trăng tròn – Tôi vẫn sống như một nhành hoa dại

*

“Con tập đi bằng cái tuổi nhì mươiKhi mái tóc phụ thân hơn nửa đời đã bạcVẫn phần đông bước bình thường ngày xưa thân phụ dặnMà thấy khó vô cùng giữa thôn hội bon chen.”

Tuổi mười tám song mươi chắc rằng là đẹp nhất của cuộc đời con người. Dòng tuổi đầy nhiệt độ huyết, say đắm với bao nhiêu dự tính trọng đại vào tương lai… Là khoảnh khắc kỳ diệu dám liều mình có tác dụng thứ bạn dạng thân muốn, dám vùng dậy vỗ ngực đề cập về giấc mơ, dám sinh sống thật và trọn vẹn tuổi trẻ. Nhưng, giữa cái cuộc đời ”đa sắc đa hương” này không hề đơn giản một chút nào! Liệu rằng các mơ mộng, tâm huyết của tuổi nhì mươi có đủ để triển khai vơi đi cái “bản chất nghịch lí cơ bản” của cuộc sống hay không? tất nhiên là ko thể!

Cũng bởi lẽ đó, fan ta bắt đầu truyền tai nhau lời nói “ Tuổi 20 đẹp như một cành hoa xương rồng, xuất hiện cá biệt và rực rỡ, gồng mình trong những khắc nghiệt của cat và nắng lúc sáng sớm mai trên sa mạc”. Khi ta 20, ta suy xét nhiều hơn về cả vượt khứ, tương lai và hiện tại. Ta không chỉ thấy nhớ những tháng năm tuổi thơ, nhưng còn lo lắng cả về chặng đường dài phía trước. Tuổi 20, bước đi chập chững một mình tiến vào đời… Nghe bao gồm vẻ mâu thuẫn nhưng chính là quy luật của việc trưởng thành, cho dù muốn hay là không ai rồi cũng phải đi qua chặng mặt đường ấy!

Chỉ sơ lược thì bọn họ không thể nào đọc hết được tuyến phố ấy nó đa màu đa vị như thế nào! Ngoài câu hỏi trải nghiệm thì giải pháp hay nhất đó là nghe, chú ý và đọc! cũng chính vì lẽ đó, tôi - một cô nàng sắp sửa chạm ngưỡng cửa đôi mươi xin phép được gửi đến mọi tín đồ một cuốn sách mang tên “Tuổi đôi mươi – Tôi vẫn sống như một nhành hoa dại”.

Bạn đang đọc: Tuổi 20 của mỗi người

Tác phẩm là gần như câu chuyện bé dại về đề nghị sống, về gia đình, bạn bè và những góc nhìn rất riêng rẽ của Trang Xtd – người sáng tác của cuốn sách.

Chưa bàn mang đến nội dung như thế nào, chỉ việc cầm trên tay tín đồ bạn tri thức này, bạn đã trở nên một lực hút vô hình tới từ phông bìa cuốn sách. Với cùng một gam màu vàng trắng nhám, hiện lên 1 hình hình ảnh cô gái đã nhắm mắt cùng các họa tiết độc đáo và khác biệt kết phù hợp với phông chữ trẻ con trung, khiến cho bất cứ người nào cũng phải hiếu kỳ muốn đã có được “em nó” vào tay.

“Tuổi trăng tròn Tôi Đã sống Như Một hoa lá Dại” với hơn 200 trang, không quá dài, cũng không quá ngắn đơn giản tái hiện lại phần nhiều mảnh chuyện nhỏ, những xúc cảm và đề nghị thiết thực của tuổi song mươi, mang người đọc đến với tương đối nhiều trạng thái, xem xét đặc biệt.

Trong đa số tháng ngày bập bênh của tuổi trẻ, giả dụ như tình cờ bắt gặp “Tuổi đôi mươi - Tôi Đã sinh sống Như Một hoa lá Dại”, bạn sẽ phải yêu thương nó tức thì từ tầm nhìn đầu tiên. Tại sao tuổi hai mươi lại như bông hoa dại nhưng không phải là 1 trong bông hồng hay sản phẩm công nghệ gì khác? Hoa lẩn thẩn là loài hoa tự nhiên, không tên ko tuổi nhưng lại rực rỡ, tinh khôi và bao gồm sức sinh sống mãnh liệt, nó đẹp nhất như cô gái tuổi song mươi. Càng đọc, chúng ta càng “giật mình” vị sao mà giống mình đến thế, thấy như tất cả một “tôi” đang đứng trong những trang sách của Trang Xtd.

“Tuổi 20 - Tôi Đã sinh sống Như Một cành hoa Dại” không hẳn một mẩu chuyện li kì, gay cấn mà chỉ nên lời chổ chính giữa sự của một cô gái tuổi 20 về mái ấm gia đình và cuộc sống. Không ồn ào, không phô trương. Trang Xtd thanh thanh đưa chúng ta vào vào từng sự chiêm nghiệm và cốt truyện thực tế của cuộc sống, đến độ nó quá đúng, bắt buộc vỡ òa “Sao lại có thể như vậy”?

Cuốn sách ko chỉ dễ dàng và đơn giản là kể, là tái hiện nay lại sự đa chiều của cuộc sống mà nó còn là 1 trong bức tranh màu nhiệm về các khía cạnh không giống nhau trong nhấn thức, gồm những: gia đình, tình yêu, tuổi thơ, tiêu chuẩn của con gái và chuẩn chỉnh mực trong học tập - sự nghiệp tương tự như cảm nhận sâu sắc về các vấn đề xóm hội dưới mắt nhìn của một cô bé chập chững lao vào đời…

Đầu tiên là nhấn thức trọn vẹn về chuẩn mực trong tiếp thu kiến thức – sự nghiệp :

Học tập là nhì chữ đi nhiều năm theo họ suốt đời, thế nhưng hiểu theo nghĩa của các bạn trẻ, nó được gọi là kiến thức, là bút là những con điểm trải lâu năm trên ghế bên trường! tác giả đã chỉ ra phần lớn mặt trái của áp lực vô hình trong học tập tập. Đó là sự tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh trên “chiến trường” về những bé điểm, kết quả và cuộc chạy đua về “những ngôi trường top” vào danh từ của phụ thân mẹ. Người sáng tác nói: “ Từ bé dại chúng ta đã luôn luôn tin sống là 1 cuộc chống chọi sinh tồn. Những kỳ thi đã dạy chúng ta điều đó..” tuyệt “Bạn tôi được 9 điểm, về nhà mẹ đánh buộc phải được 10 cơ”; “Sau này vào đại học, tôi trót gửi chân bản thân vào vào ngôi trường trước đó chưa từng thích nhưng mà chỉ bố mẹ thích, tôi rơi xuống top cuối..” toàn bộ những lắp thêm mà người sáng tác Trang Xtd nói quá gần kề với loại hiện thực cơ mà mỗi thanh niên đang đối mặt. Tự khi nào, nhỏ điểm và thành tích lại là tấm áo cho danh dự các bạn có? Liệu bạn có đang niềm hạnh phúc vì đuổi theo những điều mang tên là “số 1”, là “top”. Nghe thật vô lý nhưng sẽ là thứ ta sẽ trải qua, rồi cho ngưỡng của 20, bạn phải thốt lên như lời người sáng tác nói: “Tôi không còn phần thưởng nào để triển khai tấm khiên bịt chắn cho danh dự của bản thân mình (...) bao gồm một ngày chúng ta nhận ra hầu như tổn yêu quý đã đưa ta mang lại gần với cuộc sống này.

Học tập luôn nối sát với sự nghiệp, “sự nghiệp” luôn song hành cùng với “tự lập” với “thành công”! Nói nghe gồm vẻ thuận lợi nhưng thực chất của sự nghiệp sẽ là một quá trình lập thân, lập nghiệp không dứt nghỉ. Kể tới chuyện lập thân chắc rằng ai trong chúng ta cũng gồm lần chùn bước, đắn đo cân nhắc liệu rằng mình có tác dụng vậy đã xuất sắc hay chưa? có làm phụ huynh mình, gia đình mình sử dụng rộng rãi hay chưa? Và khi ấy niềm tin bạn cũng có thể bám víu đó là những cuốn sách kỹ năng. Phần lớn cuốn sách ấy gạch định cho bọn họ hướng đi đến thành công một cách tiện lợi hơn. Mặc dù nhiên, hồ hết gì mà người sáng tác của “Tuổi 20 - Tôi Đã sống Như Một hoa lá Dại” đã phân chia sẽ rằng đông đảo điều họ không thể tiến hành được theo những cuốn sách ấy chỉ dẫn đã khiến chúng ta tự không tin tưởng về bản thân mình thậm chí là ám ảnh, hoang mang. Có phải nhiều khi những người trẻ chúng ta tự hỏi rằng các điều chúng ta đang tranh đấu, vượt lên trên fan khác sẽ đẩy thành công xuất sắc ra xa mình không? có lẽ rằng điều chính là đúng, chúng ta luôn xem máy hạng, hay chiến thắng của bạn khác là 1 quy chuẩn chỉnh để đo đạt sự thành công. Lắm cơ hội lại thấy những bài báo về những mẩu chuyện khởi nghiệp thành công của rất nhiều bạn trẻ chỉ vừa new ngoài nhì mươi, rồi điều ấy lại làm chúng ta hoang có ở chiếc tuổi của chính mình.

Tôi ưng ý cái bí quyết chị viết mặt sau trang bìa:

“Bố mẹ không hỏi con đi học vui không, chỉ hỏi điểm cao không.Bố người mẹ không hỏi con đi làm vui không, chỉ hỏi lương cao không.Kết hôn ko hỏi yêu thương nhau không, chỉ hỏi đúng theo tuổi không.Ly dị không hỏi sao ko sống thuộc nhau, chỉ hỏi định chú ý mặt bố mẹ xóm giềng cụ nào.Đâu đề xuất đến lúc đi làm việc bạn bắt đầu sợ máy Hai, chúng ta sợ vật dụng Hai từ lúc đến lớp cơ mà.Hóa ra họ vẫn là những đứa trẻ em đi dưới sân trường, chỉ vì tiếng trống nhưng chạy đua rối loạn trong hại hãi. Giờ đồng hồ trống tuổi 25, tiếng trống tuổi 30, chưa gióng lên mà lại ta vẫn vội lao đi rồi.Người ta nói kẻ cần sử dụng trái tim là yếu đuối, thực tế chỉ kẻ khỏe khoắn mới dám cần sử dụng thôi”

Xin chúng ta đừng bị ám ảnh việc mình cần thành công, thành công xuất sắc một cách mộng ảo và phi thực tế, chớ bị rình rập đe dọa vì một bài bác báo về anh X chị Y tất cả lương nghìn đô. Bọn họ nên cho rằng mình sẽ không chấm dứt học hỏi, tuy vậy với tâm thế hy vọng mình giỏi hơn, hoàn thiện hơn chứ chưa hẳn muốn hiếu thắng, ý muốn vượt qua người khác, ví như không bọn họ sẽ chỉ mãi dằn lặt vặt với phiên bản thân nguyên nhân không đi được cho tới đích...

Bạn ơi, hãy ghi nhớ một điều rằng mong mơ là của riêng bọn chúng ta, không ai có thể áp đặt ước mơ của mình lên mình cả. Nếu tất cả cũng chỉ là sự ích kỷ của riêng biệt họ, ép buộc chúng ta phải có tác dụng thế. Vậy cần đừng bao giờ vay mượn cầu mơ, quy chuẩn của fan khác để áp đặt lên bạn dạng thân mình. Vày mỗi nhỏ người, “từ khi xuất hiện đã không tồn tại tố nhất như nhau, không có sứ mệnh như nhau, và không có nền tảng như nhau” mà cần không?

Thứ 2 là nhận thức thâm thúy về tình yêu:

Nói mang đến tình yêu thương thì ko thể dành được một định nghĩa chân thực. Nói như Xuân Diệu:

“Có ai khái niệm được tình yêuCó nặng nề gì đâu 1 trong các buổi chiều”Còn bao gồm tình yêu thương gia đình, tình cảm lứa đôi, tình thân đồng loại, với cả số đông tình yêu chần chờ gọi thương hiệu là gì. Đâu mới thực sự là tình yêu mà ta đề xuất chăm chút nhất?

Khi gọi “Tuổi đôi mươi - Tôi Đã sống Như Một bông hoa Dại” các bạn sẽ thấy được không còn tất thảy hầu hết tình yêu, dù bé dại bé, len lỏi vào cuộc sống, dù song lúc bọn họ không để ý, tuy thế chính đó lại là nguồn sức khỏe to lớn.

Tác giả đang nói rằng: “Người ta bắt đầu đến với mùa yêu hào hứng y như được ngủ hè. Một kì nghỉ ngơi hè cho trung ương hồn sau đều tất bật, lo toang đến cuộc sống” cùng rồi “Những kẻ bổ vào tình yêu sẽ như bị ném vào một chiếc hộp, đột nhiên quên không còn quá khứ với tương lai”

Cuộc sống vận động, bốn mùa tuần hoàn, mùa hè ban đầu rồi lại kết thúc. Tình yêu cũng tương tự thế, mới nở rồi tàn phai. Đời không như là mơ, sẽ có những chuyện vô tình xảy đến, mà họ không bao giờ đoán trước được. Ko gì là mãi mãi, vậy nên có một ngày họ sẽ già nua, họ nhận ra đa số thứ đều phải có vòng đời, bao gồm cả tình yêu. Cho dù còn giỏi mất nó cũng giúp bọn họ hiểu rõ rộng về mình, về hầu hết thứ ta trải qua. “Chuyện ảm đạm rồi cũng trở nên qua, cần đừng ảm đạm quá. Chuyện vui đang qua, bắt buộc đừng vui quá”. Trân trọng cùng hết lòng với đa số thứ hiện tại chúng ta đang tất cả là đủ. Tình yêu với sự sống cũng vậy, đến sau cùng rồi cũng trở nên qua đi. Số đông thứ đa số có chân thành và ý nghĩa riêng của chính nó cả.

Đôi lúc “Tình yêu thương lại là thứ người ta nói tới nhiều nhất, nhưng bên cạnh đó cũng là trang bị con bạn ta đói khát nhất, chẳng đọc gì về nó nhất.” gồm phải chính họ hoài nghi về tương lai, về cuộc sống hôn nhân về sau nên chẳng dám yêu. Từ đó cũng đâm ra hại yêu, sợ cảm giác lìa tan, sợ vẫn tổn thương thiệt nhiều.

Xem thêm: Khoecu - 81 Hot Boy Đẹp Ý Tưởng

“Biết yêu là đã mất hếtYêu là với máu nuôi bé tim..”Nhưng đời này ngắn lắm, ngây ngô gì không tận hưởng yêu thương!Thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt, còn rộng le lói xuyên suốt trăm năm”.

Có thể chúng ta đã từng thiếu tín nhiệm về tình yêu. Yêu tại chỗ này không solo thuần chỉ với tình yêu nam nữ, yêu còn là một tình yêu gia đình, bạn bè, cuộc sống xung quanh. Lúc không chào đón được điều đó, cuộc sống thường ngày xung quanh bạn bỗng trở nên “đáng ghét”, bạn sẽ rơi vào tâm lý “nhìn đời với nhỏ mắt bi quan”. Và đừng lúc nào chối bỏ thực sự là trái tim mình đang yêu và cần yêu nữa nhé!

Điều thứ ba mà người sáng tác gửi gắm đó là nhận thức một bí quyết đong đầy về mái ấm gia đình và tuổi thơ:

Tình cảm gia đình - một tình cảm mà bao gồm lẽ chúng ta sẽ nhớ nhung đong đầy và êm ấm nhất! Dù bạn có đi vạn địa điểm trên khắp thế giới này thì cánh cửa cuối cùng dang tay đón bạn chính là tổ nóng yêu thương.

Tác phẩm “Tuổi trăng tròn - Tôi Đã sống Như Một hoa lá Dại” được viết do một cô bé có xuất thân từ 1 vùng quê. Chắc rằng những bạn trẻ được sinh ra từ miền quê như chị đã hiểu hơn, cảm thông sâu sắc hơn, thậm chí là một nỗi nhớ về tuổi thơ vẫn ùa về như đang hiện hữu trước mặt.

“Con tàu nàoQua sảnh ga mười lămEm mua vềTrốn về miền ký kết ức..”

Tuổi thơ cùng với bao kỷ niệm xinh tươi khiến tín đồ ta ao ước muốn thời hạn ấy ngưng đọng, mà lại không, như tác giả Trang Xtd đang nói “Quy luật pháp của cuộc sống đời thường là vận động. Ko thể cản lại sự nuốm đổi.” vị vậy, hãy cứ sinh sống và cảm giác tuổi hồng một bí quyết trọn vẹn nhất, nó chỉ mang lại với bạn duy duy nhất một lần vào đời mà lại thôi!

Điều thứ tứ mà người sáng tác gửi gắm đó là những tiêu chí của một tín đồ con gái:

Người ta rất hấp dẫn quan niệm sai lầm về người vợ quyền. Cô gái quyền đề xuất là một cô bé thành công và sang trọng? Còn nếu bạn là một cô bé yêu màu sắc hồng, ghét đưa dối có khả năng sẽ bị cho tức thì là “bánh bèo”. Nữ quyền là phụ nữ phải như bọn ông, họ biết được những gì thì chúng tôi cùng không được thảm bại kém? Nhưng đâu chỉ có tự dưng mà thiếu nữ sinh ra đang là “phái yếu”. Tôi tin rằng gần như gì ông trời chuẩn bị đặt đều sở hữu lý do.

“Sinh ra là bé gái, điều đó thuần túy với nghĩa giới tính, không tương quan đến việc phụ nữ thì phải thế này hay núm kia. Là một cô gái như nắm nào, điều ấy là sống bạn. Từng tính từ các bạn thêm vào mang lại danh từ cô nàng là một lần bạn lớn lên, trả giá, học hỏi, lột xác và có cả nhức đớn. Tuy thế dù sao cũng nên chọn lựa lấy, nỗ lực có được đông đảo tính tự mà chúng ta muốn, nhằm bạn luôn luôn có thể mô tả về chủ yếu mình, một cách thoải mái và tự nhiên và từ tại”.

Cái gì cũng đều có hai phương diện của nó. Tất nhiên bạn có thể cố nắm để tốt hơn ngày trong ngày hôm qua nhưng cứ mãi đuổi theo hai chữ hoàn hảo và tuyệt vời nhất mà fan đời áp đặt, các bạn có đích thực cảm thấy niềm hạnh phúc hay không? Ở công ty ba người mẹ vẫn tốt bảo đàn bà thì mình bắt buộc đảm đang ngoan ngoãn mới tốt. Đến trường tốt khi ra phía bên ngoài xã hội, chúng ta phải là người hoàn toàn có thể làm được mọi câu hỏi như cánh đàn ông, về nhà lại đề xuất trở thành một người vợ đảm đang.

“Khi đi coi cá heo làm trò, các bạn gọi nó là nhỏ cá heo tuyệt vời. Để trở thành con cá heo tuyệt vời, nó đề xuất bơi loanh xung quanh trong bể, biết nghe lời, biết có tác dụng mọi tín đồ vui, đầy tính giải trí, dẫu vậy đó là điều tuyệt vời đối với bạn- bạn xem, chứ không phải tuyệt vời với nó! Tôi nghĩ rằng nếu bạn đi loanh xung quanh trong nhà, biết nghe lời, biết có tác dụng mọi tín đồ vui, đầy tính giải trí, bạn có nhu cầu các tràng pháo tay của mọi tín đồ xung quanh như 1 sự ghi nhận, thì các bạn sẽ là một cô gái tuyệt vời với phần nhiều xã hội đấy, nhưng mà có tuyệt đối hoàn hảo với chính bạn dạng thân mình không?”

Đến đây, bạn đã nhận được ra một điều gì chưa. Phù hợp ta thừa áp để mình vào rất nhiều yêu mong khắc nghiệt?

Điều đồ vật năm mà người sáng tác gửi đến bọn họ là những vụ việc của xóm hội, cụ thể là Mạng làng hội:

Đã lúc nào bạn thấy đều con người cắm cúi phương diện vào chiếc smartphone trên mặt đường hay chưa? Đã bao giờ bạn đang buông chiếc điện thoại thông minh ra trừ khi ngủ? quan trọng phủ nhận mạng xã hội sinh ra lúc đầu là nguyên lý giúp bọn họ dễ dàng kết nối với nhau nhưng bao gồm một điều là càng liên kết dễ lại càng “Mất kết nối!”. Chúng ta mất kết nối với tự nhiên, với bạn bè, với những người dân xung quanh. Cơ mà thiếu đi wifi, điện thoại và mạng thôn hội, con bạn ta lại như “Con robot thụ động” ko được bảo trì. Từ khi nào chúng ta đang quen với xúc cảm chờ ngóng cái gì đấy mới mẻ trên social vậy?

“Khi vẫn lướt trên smartphone, bạn chỉ việc dùng 1 ngón tay cái. Với đã gồm bao nhiêu ngày, trang bị duy độc nhất cử hễ là ngón tay chiếc của bạn? Không đụng não, không hễ tay đụng chân, không có gì cảm động, đó là tuổi thanh xuân bất động.”

Tắt điện thoại đi, đứng lên đi, đi tìm ý nghĩa sâu sắc thực sự của cuộc sống này đi. Hãy tự tạo ra triết lý cho cuộc sống mình chứ chưa phải những triết lý mà lại ngày đêm ai đang share điên đảo trên facebook. Đừng để thanh xuân của chính các bạn phải rơi vào thực trạng “bất động”.

Bằng giọng văn thanh thanh pha chút châm biếm, vui nhộn nhưng đong đầy trung tâm tình; giống như chạm mặt một người đồng bọn trong một chiều thu Hà Nội, Trang Xtd cùng ta ngồi tâm sự chuyện đời, chuyện người. Cuốn sách mặc dù giống đầy đủ cuộc truyện trò thường ngày nhưng lại lại mang hơi thở của văn học.

Nhiều tín đồ nghĩ tản văn chỉ là số đông tản mạn vu vơ, nhưng bằng cách nhìn cuộc đời và cảm nhận cuộc sống rất riêng, vô cùng độc đáo, Trang Xtd đang đem đến cho những người đọc với cả cô bé chập chững gần kề cái tuổi đôi mươi như tôi nhiều cảm giác khác biệt. “Tuổi 20 - tôi đã sống như một hoa lá dại” pha lẫn chút gì đấy chiêm nghiệm để bạn đọc thức tỉnh và suy ngẫm, trộn lẫn thương nhớ về tuổi thơ sẽ trôi qua như triền đê lộng gió, và thêm chút lãng đãng, nhằm yêu thương hiện tại và lưu giữ về chút gì của quá khứ đã sớm trôi theo mây trời.

Tôi thích phương pháp chị viết về tuổi trẻ các ngây ngô, chưa trải đời dẫu vậy dám sửa không nên sau đông đảo lần vấp váp ngã. Tôi yêu quan điểm đa chiều chị cảm thấy về cuộc sống dù có rất nhiều điều ngang trái. Chị viết: “Công vấn đề toàn thời hạn của bọn họ là làm người, các các bước khác chỉ là buôn bán thời gian”; chị nói: “Người ta bị tổn hại đi khi không thể yêu sản phẩm gì cả”,... Chị nói đến tôi hãy biết yêu bạn dạng thân, hãy cứ mong mơ đi cơ mà đừng ảo tưởng. Cuộc sống đời thường vốn dĩ tất cả hai mặt, bé người tương tự như vậy, nếu họ cứ chỉ đon đả với hồ hết điều bạn khác nói thì đến lúc nào cho đủ. Hãy sinh sống và tạo cho mình một trái tim đong đầy, tận hưởng và chú ý nhận cuộc sống toàn diện.

Cảm ơn Trang Xtd, “Những ngày nhì mươi” cô viết cho chính mình, cho những “Khoảng trời bỏ lại”, cũng chính là viết cho biết thêm bao chúng ta trẻ. Hi vọng tất cả chúng ta những ai đã, đang cùng sẽ hai mươi sẽ bước đi thật kiên định bằng thiết yếu đôi chân cùng trái tim trẻ nhiệt huyết của mình. Trên chặng đường đó, “Tuổi trăng tròn - Tôi Đã sinh sống Như Một bông hoa Dại” đang mãi là người bạn đồng hành không khi nào bỏ rơi bọn họ ở lại:

“Nhiều năm sau loay hoayGom phần đông thứ viết, vẽ, chơi nhởi thành một tậpLúc đấy già lập cậpNăm tháng hốt nhiên đẹp không lờiCó niềm mơ ước nào đầy đủ hoặc tả tơiCũng buông lơiCho bởi hếtMỉm cười ráng cho dòng kếtLà Xong”

Bài viết liên quan