VÌ ANH ĐÃ HỨA MÀ

Share:

Anh vẫn nhận em làm cho vợ, và hứa sẽ lưu lại lòng tầm thường thủy với em.Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan,lúc ốm đau tuyệt khi khỏe khoắn mạnh, cơ hội hoạn nàn hay thời điểm bình an, anh hứa sẽ yêu thươngvà kính trọng em từng ngày suốt đời anh.

*
Đám cưới đã diễn ra một cách tốt đẹp.

Bạn đang đọc: Vì anh đã hứa mà

Cô gật đầu đồng ý lấy anh, một nhân viên IT khô khan và ít lãng mạn. Còn cô là 1 trong giáo viên dạy vũ đạo, thướt tha và xinh đẹp, những chàng trai theo xua đuổi cô ko ít, và cũng không có ai lọt được vào mắt xanh của cô. Mà lại khi anh mang đến , anh yêu thương cô bởi tình yêu thương chân thành, và hoàn toàn lấy lòng gia đình cô, đồng đội cô cũng ủng hộ anh. Anh làm việc lươngkhông cao, cũng không rất đẹp trai, thậm chí còn anh không hẳn là mẫu tín đồ cô thích, chũm mà cô lại lấy anh. Đôi thời điểm cô cũng không hiểu nhiều vì sao cô lại đồng ý lấy anh.Sau đám cưới, anh với cô ra ngơi nghỉ riêng, cuộc sống thường ngày của họ cho dù ít tiếng cười dẫu vậy chưa khi nào có chuyện cãi cọ, bi quan phiền, và cô thấy anh cũng không đến nỗi khô mát như cô nghĩ, những dịp nghỉ lễ hội như valentine, 8/3…. Cô đều sở hữu hoa với quà của anh. Hoàn toàn có thể nói, anh là 1 trong những người chồng rất tốt. Hàng ngày anh chở cô mang đến chổ dạy dỗ rồi mới đến công ty làm việc, cuối tuần anh chở cô về bên cạnh ngoại, hoặc chạm chán gỡ chúng ta bè. Cùng anh luôn nỗ lực để làm cô hạnh phúc.Nhưng rồi cuộc sống thường ngày đã quán triệt họ hạnh phúc được lâu, bọn họ phải đương đầu với một cuộc sống đời thường mới, một cuộc sống thường ngày thật khó khăn để chấp nhận…Một hôm đang thao tác làm việc anh nhận được điện thoại cảm ứng của cô, nhưng chưa hẳn là cô mà là 1 trong giọng nói khác-Xin lỗi, anh bao gồm phải là ông chồng của chị Diễm ko ạ?-Ai sẽ dùng điện thoại thông minh của vợ tôi vậy?-Em cùng có tác dụng với Diễm, anh…anh vào bệnh viện ngay đi, Diễm new bị tai nạn, đang cấp cho cứu ở cơ sở y tế Chợ Rẫy-Sao…Sao vậy, có chuyện gì với Diễm vậy-giọng anh như lạc đi, nghẹn ngào , anh hoài nghi vào chuyện đã xảy ra-Anh vào cơ sở y tế nhanh điNói rồi bạn đó cúp máy cơ mà không giải thích gì thêm. Anh lo lắng, hốt hoảng chạy vào bệnh dịch viện, một cơ hội sau ba bà mẹ anh cùng ba mẹ cô ấy cũng đến, mọi người đều không hiểu biết chuyện gì sẽ xảy ra. Sáng ngày hôm nay anh với cô đã vui vẻ bữa sớm với nhau, cầm mà….Sáu giờ đồng hồ phẩu thuật là sáu tiếng anh ngồi và đứng không yên,lòng như lữa đốt. Vị bác sĩ già bước thoát khỏi phòng phẩu thuật, anh hỏi:-Vợ tôi sao rồi chưng sĩ?.Tạm thời cô ấy sẽ qua cơn nguy kịch, còn đề nghị ở lại cơ sở y tế để kiểm soát thêm ông thở dài- nhưng chắc rằng cô ấy khó khăn mà chuyển vận được.Thông báo của bác sĩ làm cho anh chết lặng,cô là một trong những giáo viên vũ đạo, nếu không đi lại được thì vững chắc cô bị tiêu diệt mất, anh đến bên cô, mà trù trừ nên nói gì. Lúc đó anh ước , giá bán như anh chịu đựng đựng được phần nhiều gì cô sẽ gánh chịu. Nhưng lại đó là điều không thể xảy ra.Sau ba tuần ở bệnh dịch viện, cô về bên trênchiếc xe cộ lăn, khuôn khía cạnh cô phờ phạc, cảngôi nhà như u ám và sầm uất hẳn đi. Từ khi cô biết cô thiết yếu đi lại, rất nhiều thứ bao quanh cô ngoài ra đã chết, cô chẳng thể nhảy múa được nữa,nghĩa là không thể làm phần đông gì cô hâm mộ với cô như vậy chẳng khác nào chết nữa cuộc đời..Và cũng tự đó, anh cố gắng để thấy cô cười, bây giờ, mọi việc trong đơn vị đều vì chưng anh một tay sắp tới xếp, từ bỏ giặt dũ mang đến nấu ăn. Cô thì vẫn thế, lúc nào thì cũng u buồn.Mỗi buổi sáng, anh nỗ lực dậy sớm, nấu ăn điểm chổ chính giữa cho cô, anh luôn gọi cô dậy sau khoản thời gian mọi lắp thêm đã chuẩn bị xongVợ ơi!, dậy ăn sáng đi, anh chuẩn bị xong xuôi hết rồi anh vừa nói vừa lay cô dậyAnh để em yên. Em không thích ăn gì hết, nhằm em im cô gắt lên.Anh để mẫu xe lăn lân cận giường vàchuẩn bị đi làm,chính anh cũng phân vân nên làm gì để cô thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại.Bây giờ gánh nặng gia đình đặt cả lên vai anh, tai nạn đáng tiếc củacô cũng đã tiêu tốn hết số tiền nhưng mà hai vợ ông xã dành dụm được, giờ anh phải thao tác làm việc thật cật lực, để có tiền lo cho cô, mà lại anh chưa khi nào bỏ cuộc giỏi gục ngã, ngoài câu hỏi ở công ty anh còn nhận thêm các quá trình khác như: kiến thiết web , xây dựng phần mềm, bất cứ việc gì hoàn toàn có thể làm ra tiền anh phần đông làm, đêm nào anh cũng thức mang lại nữa đêm. Cùng anh vẫn luôn luôn yêu cô như ngày nào, với cô, nhờ anh cũng dần lấy lại tinh thần trong cuộc sống.Anh nỗ lực tiết kiệm để mua thêm cho cô một cái laptop để cô tiện nói chuyện với bạn bè, để cô khỏi lạc lõng đầy đủ lúc vắng ngắt anh.

Xem thêm: Hình Vẽ Đồng Hồ Chỉ Giờ Đúng (Theo Mẫu), Bài 14 : Xem Đồng Hồ (Tiếp Theo)

Từng chiều đi làm về, anh hồ hết đưa cô dạo quanh khu vực phố, để cô tìm được chút niềm vui. Anh nấu hầu như món ăn uống cô thích, ở đâu có chưng sĩ xuất sắc anh đều sắp xếp thời hạn đưa cô đi chữa trị bệnh. Anh chưa khi nào từ bỏ, luôn luôn động viên cô bắt buộc cố gắng, nổ lực. Sự chăm lo của anh làm cô thấy nóng lòng, cô không còn tự ty vị đôi chân tàn phế nữa, cô ban đầu học cách gật đầu đồng ý nó. Mà lại đôi khi, vày sự chăm sóc của anh cô lại thấy tui thân, cô thấy mình nợ anh các quá.Một hôm, sẽ đang giặt quần áo thì nghe giờ đồng hồ xoong chảo leng reng trong nhà bếp, anh chạy vào thì thấy cô đang nỗ lực để làm bếp món gì đó- Em đang làm cái gi vậy?- Hì, em định nấu ăn bữa tối- cô nhoẽn miệng cười.- Thôi, em làm việc đi, mấy chuyện nàyđể anh lo- tuy nhiên mà em ước ao nấu- cô phụng phịu- Cái phòng bếp cao vậy sao em nấu bếp được, cứ nhằm đó mang lại anh, em ko thấy là anh phải lo đầy đủ chuyện rồi sao, đừng làm cho anhlo lắng thêm nữa…Cô âm thầm lặng lẽ đẩy xe vào phòng, mắt nhòe đi. Cô thấy bản thân thật vô dụng, những việc tầm thường xuyên của đàn bà mà cũng không giúp được anh. Mấy hôm sau cô vẫn ai oán vì chuyện đó.Anh càng quan tâm cô, cô càng thấy bản thân vô dụng, thỉnh thoảng ý định trường đoản cú sát hốt nhiên lóe lên trong đầu cô, nhưng mà cô đã không làm thế, bởi vì cô siêu yêu anh.Mỗi đêm, anh ôm cô với thì thầm:” ngủ đủ giấc em nhé, những chuyện rồi đang ổn thôi”. Nhưng cô còn chưa kịp say giấc thì anh lại trở dậy, lại lọc cọc lạch cạch với máy tính xách tay khô khan, tự nhiên lòng lẻ loi thắt, rồi những xem xét mông lung cứ chợp chờn trong đầu cô:”Nếu không vì chưng mình, anh đâu phải gian khổ như vậy, tất cả là trên mình, giờ bản thân nên làm những gì đây. Một ý nghĩ lóe lên trongđầu cô: LY HÔN.Chiều hôm sau, lúc anh vừa đi làm về, trên bàn đã có săn một tờ giấy, anh nắm lên đọc, nét phương diện sa sầm lại, đó là đối kháng ly hôn, cô vẫn viết cùng đã ký.- tính năng này là sao đây- anh chìa tờ giấy ra trước mặt cô- Em không thích làm khổ anh nữa, anhký điAnh quan tâm đến một thời điểm rồi hỏi lại cô:” em thực sự ước ao anh ký kết thật chứ?”. Cô quan sát anh gật đầu. Anh yên ổn lặng, đi sẵn sàng bữa tối, ăn xong thì anh đi đâu mất. Về tối đó, cô tại 1 mình, rất lâu rồi cô mới ở 1 mình trong tối tối, tự nhiên cô thấy lạc lõng, nỗi đơn độc như sẽ gặm nhấm dần dần trái tim cô. Đã nữa đêm, anh vẫn chưa về, “anh đi đâu?”. Cô bắt đầu lo lắng và lưỡng lự nên làm những gì ngoài việc khóc, cô thấy lưu giữ anh vô cùng, rồi cô ngủ thiếp đi. Lúc thức giấc sẽ là 9h sáng, anh vẫn chưa về, cô trở mình, phải khó khăn lắm cô bắt đầu lên được cái xe lăn, cô đẩy xe đi một vòng xung quanh nhà, sao mà cảm giác u ám quá, cô muốn nạp năng lượng cái gì đó, dẫu vậy chẳng ai giúp được cô thời gian này. Đành vậy, cô trở lại phòng, chưa bao giờ làm gì, đầu óc trống rỗng.Khoảng 11h thì anh về, tay núm ít rau củ, để nấu bữa trưa. Sau một cơ hội thì xong, anh đẩy cô ra mâm ăn. Cô chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ ăn,cũng không đủ can đảm nhìn anh. Đang ăn uống thì anh quan sát quanh và nói:- Anh new vắng nhà tất cả một đêm, sao mà bề bộn quá vậy,chén chén chẳng ai rữa, quần áo cũng chẳng ai giặt, cống phẩm cũng chẳng ai lau-nói rồi anh thở dàiTự nhiên cô thấy miếng cơm trong mồm chát đắng, cô biết anh đã trách móc cô, mà lại biết làm cái gi hơn.Rồi anh nói tiếp:- Còn em nữa, chân em như vậy, bộ ao ước anh cam kết vào tờ giấy đó thật hả?- Dạ…em trả tự do cho anh, em không thích anh cần khổ vì em các nữa- cố gắng anh ký rồi em đang ra sao, em lưu ý đến kỹ chưa?- Rồi anh à- Không ăn năn hận chứ?- anh xong đũa với hỏi- Thì em đã ký kết rồi, giờ chỉ với anh đưa ra quyết định thôiAnh tránh bàn ăn, một thời điểm sau anh cù trở lại, trên tay anh chũm một nhỏ lật đật bởi gỗ, xa xưa anh khuyến mãi cô, anh để bé lật đật xuống bàn rồi đẩy nó bửa xuống, này lại đứng nhảy dậy như chưa từng ngã, anh nói:- cuộc sống đời thường có đôi lúc làm họ gục ngã, nhưng bọn họ phải biết cách vùng lên em à, em tàn phế thì sao chứ, ko đi được thì sao chứ, hãy để anh có tác dụng đôi chân cho em nhé, đừng có tự ti nữa.Mắt cô bước đầu nhòe đi vì những lời anh nói- nhưng em….- không có nhưng nhị gì hết, em có nhớ đông đảo gì anh sẽ nói vào hôn lễ không, anh hứa đang yêu thương và tôn trọng em suốt đời anh, dù có chuyện gì xảy ra- anh chũm lấy tay cô- hãy nhằm anh thực hiện điều này em nhé,Anh yêu thương Em!!!.Cô òa khóc như một đứa trẻ, hồ hết giọt nước mắt niềm hạnh phúc lăn nhiều năm trên má cô- Em xin lỗi, em không bao giờ để anh phải bi đát nữa đâu,e cũng yêu anh.Anh đưa tay gạt đi phần nhiều giọt nước mắt trên má cô:” Đừng khóc nữa, nước đôi mắt hòa với cơm trắng mặn lắm đó, em biết không hả?..

Bài viết liên quan