Tân Quý Phi Túy Tửu

Share:

Mỹ nhân vào ca khúc của Lý Ngọc với vẻ đẹp cổ đại huyễn ảo cùng đầy bi thương, lấp lánh như món ngọc quý thời xưa, và thiết yếu vẻ sầu vương mung lung ấy càng làm tăng thêm vẻ đẹp nhất của họ. Mộng đẹp dễ tan, hợp lí cái gì muốn manh đều khiến người ta càng thêm lưu luyến?

Mỹ nhân tự cổ như danh tướng, Bất hứa thiên hạ kiến bạch đầu.

Bạn đang đọc: Tân quý phi túy tửu

(Người đẹp từ xưa như tướng tá giỏi, chẳng để bạn ta thấy bạc đầu. Ý ý muốn nói người đẹp thường yểu mệnh) 

Những bài hát của Lý Ngọc Cương, chắc hẳn rằng do chịu ảnh hưởng khá nhiều bởi nguồn gốc là nghệ sĩ tởm kịch của anh, hầu hết thấm đẫm vẻ đẹp mắt của thơ, họa, với mỹ nhân. Đặc biệt là mỹ nhân. Đó rất có thể là cô gái quý phi chúng ta Dương cùng với tấn thảm kịch của triều Đường tráng lệ trong “Bài hát bắt đầu về quý phi say rượu” (“Tân Quý phi túy tửu”), giỏi vẻ đẹp lung linh mà tinh tế và sắc sảo của người đẹp trong ghê Kịch cùng của chính phiên bản thân kinh Kịch trong “Sắc nước hương thơm trời”, xuất xắc điệu múa mê hồn của bạn nữ vũ cô gái Trường An vào “Câu chuyện trường An” kì ảo như một áng văn liêu trai.

Tự cổ hồng nhan thường bạc tình mệnh.

Nhưng vẻ đẹp cùng rất số phận bi quan của nữ khiến cho tất cả những người ta nuối tiếc, càng khiến cho những người ta quyến luyến không quên.

Bài hát mới về quý phi say rượu (新贵妃醉酒 Tân Quý phi túy tửu)

Câu chuyện tình yêu bi thương của Đường Minh Hoàng cùng Dương Quý phi, Dương Ngọc trả – một trong những tứ đại hotgirl của Trung Hoa, đã được bài hát này diễn tả từ mắt nhìn của hồng nhan bạc mệnh này. Trung Quốc thời Đường, vua Đường Minh Hoàng (cũng chính là Đường Huyền Tông) vô cùng mực sủng ái Dương Quý phi, vì mỹ nhân không tiếc nuối hao tốn tiền của với sức dân, chỉ riêng những lần nàng mang lại hồ Hoa Thanh rửa ráy suối nước nóng đã lãng phí không ít ngân khố. Sau này, đế vương ngày càng sa vào hưởng lạc, bỏ bê thiết yếu sự, dẫn cho nội loạn, Đường Minh Hoàng cùng Dương Quý phi cần bỏ kinh thành chạy vào đất Thục (Tứ xuyên suốt ngày nay). Đường đi gian khổ, lương thực đã hết, cơ mà Dương Quý phi với họ hàng của cô gái vẫn vui tươi no đủ, khiến quân sĩ ko phục, nổi lên phòng lại, nghiền Đường Minh Hoàng nên xử tử Quý phi. (Câu chuyện này còn được hậu núm thêm một quãng trùng phùng hư cấu bên trên cung trăng vào ngày rằm mon tám nữa, và đây trở thành trong những truyền thuyết lừng danh về Trung Thu)

Truyền thống từ xưa đến thời điểm này vẫn vậy, sự suy sụp của một vương triều hay được đổ lỗi cho một vài cá nhân, với còn thường xuyên xuyên không dừng lại ở đó là một cô gái nghiêng nước nghiêng thành. Chũm nhưng, ai đúng ai sai, liệu ta có thể nói rằng cho rõ được tuyệt không?

Câu hỏi này, vĩnh viễn khó mà đạt được câu trả lời.


《新贵妃醉酒》 “Bài hát new về quý phi say rượu”

那一年的雪花飘落梅花开枝头那一年的华清池旁留下太多愁不要说谁是谁非感情错与对只想梦里与你一起再醉一回

Năm đó hoa tuyết tung bay, đầu cành mai nởNăm đó bên bờ Hoa Thanh, còn vương vãi lại vô số sầuChớ bảo ai bắt buộc ai không, tình là đúng xuất xắc saiChỉ nguyện trong giấc mộng, được cùng fan say thêm lần nữa

金雀钗玉搔头是你给我的礼物霓裳羽衣曲几番轮回为你歌舞剑门关是你对我深深的思念马嵬坡下愿为真爱魂断红颜

Thoa xoàn trâm ngọc là món quà bạn dành khuyến mãi taLuân hồi vài bận, điệu nghê thường vì tín đồ mà ca múaẢi tìm Môn, là nỗi nhớ của người so với taGò Mã Ngôi, ta vày tình, hồng nhan hồn đoạn*

*Gò Mã Ngôi sinh sống ải tìm Môn, tương truyền là địa điểm Dương Quý phi mất.

Xem thêm: Sau 12 Năm, Cuộc Sống Của Văn Quyến Giờ Ra Sao? Cựu Thần Đồng Phạm Văn Quyến Bây Giờ Ra Sao

爱恨就在一瞬间举杯对月情似天爱恨两茫茫问君何时恋

Yêu hận chỉ trong loáng chốcNâng chén nhắm tới trăng, tình man mácYêu hận đều quá mờ mịtMuốn hỏi người liệu từng cồn chân tình

菊花台倒影明月谁知吾爱心中寒醉在君王怀梦回大唐爱

Đài hoa cúc in láng trăng sángNào ai biết sự lạnh giá trong tim taSay trong khoảng tay ngườiMơ về tình yêu địa điểm Đại Đường

Sắc nước hương thơm trời (国色天香 Quốc sắc thiên hương)

Đây là một bài hát ca tụng vẻ đẹp mắt của nghệ thuật và thẩm mỹ Kinh Kịch. Trong bài xích có sự phối kết hợp giữa giọng hát của Lý Ngọc Cương, sở hữu vẻ đẹp truyền thống, với giọng rap giờ đồng hồ Anh văn minh của một rapper fan Mỹ (phần rap giờ đồng hồ Anh tại chỗ này không dịch). Từ bỏ lời ca, bạn có thể nhìn thấy nhì vẻ đẹp của kinh Kịch Trung Quốc, người đẹp soi gương điểm trang, hero mặc ngay cạnh ra trận, một giàu có kiều diễm, một hào hùng chấn động, trong khoảnh khắc bước ra tự vở kịch năm nào. Đó là vẻ đẹp mắt xưa cũ của một môn thẩm mỹ truyền thống, đã trở nên lãng quên bởi quá nhiều người, nhưng cho tới tận ngày nay, trong tâm người hát, vẫn luôn là “sắc nước mùi hương trời”.


《国色天香》 “Sắc nước mùi hương trời”

月初升伶人上妆我描眉凤冠配霓裳水袖轻舞长歌似酒香长歌似酒香长歌似酒香

Trăng vừa lênKép hát điểm trangTa vẽ màyMũ phượng với áo nghê thường*Tay áo vơi nhàng bay múaKhúc ca như hương rượuKhúc ca như hương thơm rượu

áo nghê thường*: áo lông chim bảy màu y hệt như cầu vồng (nghê: ước vồng, thường: áo váy). Nghe đồn đấy là chiếc áo các nàng tiên mặc, lúc Đường Minh Hoàng lên cung trăng nhìn thấy, về lệnh cho các cung phụ nữ mặc áo này rồi múa hát, hotline là điệu “Nghê thường vũ y” (áo lông chim bảy màu).

夜未央 胡琴声扬弦温热 人聚月倚墙一阕曲弹出多少真相国色天香


Đêm chưa tàn, tiếng lũ hồ réo rắtDây còn ấm, người tụ hội, trăng tựa mặt tườngMột khúc hát liệu nói được bao nhiêu hư thựcSắc nước hương trời…

满堂红


名角登场我整装 铠甲配银枪十八般武艺威风亮相云漫天搏风击浪战鼓擂喊声天响刀光剑影里荡气回肠

Đỏ rực phòngVai diễn nổi tiếng lên sân khấuTa mặc áo cận kề cây giáo bạcMười tám ban võ nghệXuất hiện đầy uy phongMây đầy trời, quấy tan sóng gióTrống trận nổi, tiếng thét vang trờiTrong nhẵn đao ánh kiếmChấn cồn lòng người

情不知所起一往而深牡丹亭 


“Đình chủng loại đơn”**: (âm Hán Việt: chủng loại Đơn đình) một vở hát cổ của Trung Quốc, tác giả là Thang Hiển Tổ (đời Minh), kể về chuyện tình ma-người thân một thư sinh với một đái thư phận hầm hiu mất sớm, nhờ cất hộ hồn vào bức chân dung. “Tình không rõ từ bỏ đâu, sớm vẫn quá sâu nặng” được lấy từ lời đề tựa của vở kịch này.

他们说落幕就是散场


我却忍不住一直思量他们说旧戏文已泛黄我却当作是国色天香我却当作是国色天香

…Người ta nói, tấm che hạ là kịch hết fan điTa lại không đừng được suy nghĩ suyNgười ta nói, vở kịch cũ đang quá lỗi thờiTa lại xem đó new là dung nhan nước hương thơm trờiTa lại xem đó bắt đầu là sắc đẹp nước hương trời.


Câu chuyện trường An (长安故事 trường An gắng sự)

Trường An, trường An!Trường An là kinh thành của Trung Quốc ở thời công ty Đường, thời đại phù hoa diễm lệ bậc nhất trong lịch sử hào hùng của non sông này. Không ít ca khúc đã nói tới địa danh này giống như một nhân loại huy hoàng đầy mộng ảo, ca khúc “Câu chuyện ngôi trường An” của Lý Ngọc cương cũng vậy. Vào ca khúc này, ta như thấy lại một câu chuyện tình năm nào trên khu đất Trường An, hoàn toàn có thể là một con gái vũ phái nữ vô danh, cũng có thể có thể chính là Dương Quý phi vào truyền thuyết, tại mảnh đất nền phồn hoa mỹ lệ ấy, có hoa lê nở, tất cả đậu tương tư, thiếu phụ vì ai cơ mà ca múa, bởi vì ai cơ mà dốc trọn ba kiếp duyên tình…?


伊从何处来尘烟落满怀弄舞胡旋醉弄歌羽衣来玉簪为谁戴霓裳为谁裁曾回首陌上来时花正开

Nàng từ đâu mà lại tới, bụi bặm vương đầyMúa điệu múa Hồ, khoác áo lông vũTrâm ngọc bởi ai nhưng mà cài, áo nghê thường vị ai mà mặcTừng ngoái đầu nhìn trên phố hoa nở

伊从长安来寻梦已千载繁花落尽处心未惹尘埃花容为谁改芳名等谁猜流年过一曲绕梁成天籁

Nàng từ trường sóng ngắn An tới, tìm kiếm mộng sẽ ngàn nămNơi phồn vinh tàn lụi, trái tim trước đó chưa từng vướng bụi trầnDung mạo vày ai mà vậy đổi, tên cô gái đợi ai cho tới đoánNăm tháng đi qua, một khúc dư vang thành tiếng nhạc trời

只道痴心不改转眼花已成海施粉黛长安倾尽三世爱

Chỉ nói rằng lòng đam mê không đổi, chớp đôi mắt hoa sẽ thành bể sâuThoa phấn kẻ mày, vùng Trường An dốc hết tình ba kiếp

看我水袖轻舞舞出风华绝代阑珊处一世梨花满头开

Xem tay áo thiếp nhẹ múa, dáng vóc mỹ lệ hay trầnNơi lửa đèn tàn lụi, bên trên đầu ai hoa lê nở trọn kiếp này

伊从长安来寻梦已千载繁花落尽处心未惹尘埃

Nàng từ trường sóng ngắn An tới, search mộng đã ngàn nămNơi phồn vinh tàn lụi, trái tim trước đó chưa từng vướng những vết bụi trần

花容为谁改芳名等谁猜流年过一曲绕梁成天籁

Dung mạo bởi vì ai mà nỗ lực đổi, tên chị em đợi ai tới đoánNăm tháng đi qua, một khúc dư âm thành giờ nhạc trời

只道痴心不改转眼花已成海施粉黛长安倾尽三世爱

Chỉ bảo rằng lòng tê mê không đổi, chớp đôi mắt hoa đã thành bể sâuThoa phấn kẻ mày, vùng Trường An dốc hết tình ba kiếp

看我水袖轻舞舞出风华绝代阑珊处一世梨花满头开

Xem ống tay áo thiếp vơi múa, vóc dáng mỹ lệ xuất xắc trầnNơi lửa đèn tàn lụi, trên đầu ai hoa lê nở trọn kiếp này

那年梨花依旧相思不及采摘可释怀经年旧梦今仍在

Năm ấy hoa lê như cũ, đậu tương tư* không ai kịp háiCó buông vứt được không, mộng cũ bao năm giờ vẫn tại

đậu tương tư*: có cách gọi khác là hồng đậu, một chủng loại thực đồ thân gỗ, trái hình tròn, màu đỏ rực, vỏ cứng, hay được hái làm đồ trang sức, tương truyền là nước mắt của người yêu nhau không gặp được nhau, khóc ra máu, rơi xuống nhưng mà thành. Tục xưa lấy hồng đậu có tác dụng vật hình tượng cho “tương tư”.

总有千般风情却万般无奈多少泪生死谁慧眼看开

Luôn như thế, phong tình còn lại biết bao tiếc nuối nuốiBao nhiêu lệ, ai có thể nhìn đến thấu tử sinh

Bài viết liên quan