Sống lại trong mắt chỉ còn có ngươi

Share:
" Hoàng thượng, đợi… hóng đã…"Mặc kệ khẩu ca của Thụy Bích, nhà vua vẫn không chấm dứt cởi bỏ từng lớp quần áo trên fan y.

Bạn đang đọc: Sống lại trong mắt chỉ còn có ngươi

Thụy Bích lo sợ xoay sườn lưng muốn bò thoát khỏi thì lập tức bị hắn bắt đem hai tay, thân thể bị duy trì lấy vì vậy đè bản thân nằm sấp xuống.Y phục sót lại trên fan cũng thuận tiện bị lột ra, Thụy Bích bây giờ mới la lớn: " không thích đâu, tín đồ buông Thụy nhi ra đi."" thê thiếp lại cố định cự tuyệt, quán triệt hoàng đế đụng vào khi muốn thân cận ôm ấp." Áp bờ ngực nai lưng lên tấm lưng trắng trơn bóng của Thụy Bích, Thiên Vũ gặm nhẹ vành tai y, phả ra khá thở nóng ran rỉ tai lên tiếng: " Ngươi như vậy, nói ta phải làm sao mới được phía trên Thụy nhi?"" Không… không phải, thánh thượng người…"" Ta làm sao?"" không hẳn người hôm nay đã… bạn ở Tùy quan cục… tuyển phi…ah!" Thiên Vũ đùng một phát liếm nhiều năm trên cổ, tay hắn còn vòng qua tín đồ chạm đến đầu ngực làm cho Thụy Bích rùng mình, y run giọng khẽ gọi: " H… Hoàng thượng…"" Ngươi chỉ thấy một tên họa sư sẽ tự bản thân suy đoán bừa bãi rồi.” Thiên Vũ nhếch môi nói: “ Số tranh sẽ là cho Thiên Hoài, chưa phải ta."" Ý fan là… ahh."Thiên Vũ cắm xuống sau cổ Thụy Bích, hắn thích hợp nhìn vết cắn của mình được giữ gìn đó. Thiên Vũ vị giác liếm qua vết vết của chính mình mới nói: " không những ghen với chính mình khi không nhớ lại, bên cạnh đó tức giận bởi thế vì nhận định rằng ta vẫn tuyển thêm tín đồ vào hậu cung, tuy nhiên đó cũng chính là yêu cầu vì ngươi chỉ dẫn sao?"“ Ta…” Thụy Bích bị nói trúng cơ mà xấu hổ vô cùng, y tự nghĩ vô cùng may là Thiên Vũ không thể thấy được mặt mình bây giờ mới táo bạo miệng lên tiếng: " không có, Thụy nhi không tồn tại ghen gì cả."" thật sao?"" A…!" Thụy Bích lag mình lúc tay Thiên Vũ đụng đến eo y, cảm xúc như tất cả một thứ gì đó lạnh giá ướt ướt, sinh hoạt ngón tay của hắn trượt trên nhiều năm trên da mình. Thụy Bích xoay đầu nhìn hắn: " Đó… chiếc đó là gì?"Thiên Vũ nhếch môi cười nói: " chưa hẳn là lắp thêm đồ tốt Thiên Hoài mang lại ngươi sao?"" vật dụng tốt…?” Nghe nói new nhớ ra lần trước Thuần vương vãi nói khuyến mãi ngay đồ mang đến y, ở đầu cuối lại bị nhà vua lấy mất. Thụy Bích làm lạ: : loại hộp đó…?"“ Thụy nhi.” Thiên Vũ các giọng nói mang theo một cỗ ham ao ước khàn giọng bên tai y: " Ta vẫn lo rằng sau khi ngươi ghi nhớ lại rồi, sẽ có nhiều điều chưa thể quen được cùng với thực tại. Vày đó, ta mới trong thời điểm tạm thời khống chế du͙ƈ vọиɠ để không va vào ngươi, khiến cho ngươi nhàn có thời hạn để say đắm ứng."" Ư… hoàng…"" Nhưng chính vì vậy, nhưng mà đã rất lâu rồi ta vẫn chưa thể có tác dụng được gì nhằm thỏa mãn yêu cầu của mình, thê thiếp duy tuyệt nhất tại hậu cung là ngươi… phải làm gì để bù đắp đây Thụy nhi?"" Người…" Thiên Vũ nhếch môi lật bạn Thụy Bích lại, hắn ban đầu di đưa tay trượt trên bờ ngực y: “ Đợi… ừm…”Khi thấy đôi môi đỏ hồng vừa hé ra định nói gì đó, đã bị Thiên Vũ thật cấp tốc áp môi bản thân lên để chặn lại. Mặc dù nói y và hắn cái gì cũng đều đã làm qua, nhưng hiện tại lại tất cả chút khác.Đúng như Thiên Vũ nói, bởi Thụy Bích chỉ vừa có lại mấy phần cam kết ức kia, không phải như lúc trước chỉ đối diện với sự yêu thương dịu dàng quen thuộc của hắn. Ánh mắt rét lùng, tiếng nói cay nghiệt của Thiên Vũ, cùng phần lớn ngày tháng đau khổ chỉ rất có thể giả vờ như không nhìn thấy, lặng lẽ chịu đựng qua hai đời, cứ y như chỉ vừa new đây. Thế cho nên hiện tại cảm giác khi hắn ôm hôn và đụng vào y vắt này, khiến Thụy Bích thật kỳ lạ lẫm." Ùm…ha…"" Thụy Nhi…" Buông tha môi y Thiên Vũ lại bắt đầu trượt theo chiếc cổ nhỏ bé nhỏ, hắn gửi lưỡi liếm rồi khẽ cắn lên xương quai xanh của y.“ Ừm…” Thụy Bích hừ vơi phát ra tiếng vị trí cổ họng, y kinh ngạc vì bạn dạng thân lại dễ dàng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy. Lúc này lập tức phân biệt những khu vực Thiên Vũ dùng bôi lên thứ mát lạnh kia, tiếng lại lạnh ran còn có thêm cảm giác ngứa ngáy. Y đôi mắt lúc nào cũng ẩm ướt mơ hồ rỉ tai nói: " ko lý nào… là vì thứ đó."Thiên Vũ ngước đầu nhìn vẻ mặt đáng yêu và dễ thương của Thụy Bích, hắn giọng trêu đùa nói: " Vốn không thích dùng đến những thứ hệt như vậy cùng với ngươi. Cơ mà Thụy nhi, bởi cứ liên tục khiến ta tức giận, đề xuất ngươi có khả năng sẽ bị phạt."" Phạt? bệ hạ người… ah!"Không ngóng Thụy Bích nói hết Thiên Vũ ngậm mang đóa phù dung trên ngực y bước đầu cắи ʍút̼, nghe âm thanh không thể kìm nén du͙ƈ vọиɠ nhưng phát ra từ miệng Thụy Bích càng làm hắn thêm ao ước dày vò, mong lập tức bước vào trong y. Thiên Vũ kiềm chế gặm lấy đầu ngực Thụy Bích, không nhằm bên sót lại trống vắng, hắn sử dụng tay cọ xát dày vò đầu nhũ hoa của y." Ah…hoàng thượng… Ngừn…" Thụy Bích ao ước phát ra hai tiếng dứt lại tuy nhiên không cai quản được mình, khung hình tự bản thân ưỡn ngực lên cao hơn như là muốn đòi hỏi thêm nữa.Y trong tâm địa thầm mắng chiếc thứ đồ giỏi chết tiệt cơ của Thuần vương, làm y mặc dù không muốn cũng trở thành dâʍ đãиɠ vậy này. Thụy Bích uất ức khó tính lại thêm sự nhộn nhạo từ bỏ mỗi khu vực Thiên Vũ va vào, y phương diện đỏ bừng lên, địa điểm khóe mắt cũng ứa nước nức nỡ: " Hức…"Thiên Vũ bị vẻ phương diện này của Thụy Bích kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hắn lại hôn mang lại rồi thô bạo cắn khỏe mạnh môi bên dưới của y.

Xem thêm: Cách Đi Bao Cao Su - Sử Dụng Bao Cao Su Nam Giới Đúng Cách

Đầu lưỡi gấp rút chui vào trong vùng miệng Thụy Bích nhưng mà càn quấy, khá thở của báu vật nóng ran do tác dụng của tình dược đan xen với hắn.Thiên Vũ kiềm nén vừa giảm xuống ham mong mỏi của mình, hắn mút mang cánh môi mà bản thân vô tình làm bị thương: " Thụy nhi, giận dữ lắm buộc phải không?"" Ư…hức…" Thụy Bích nằm bên dưới bờ ngực hắn hoàn hảo và tuyệt vời nhất không mong muốn thừa nhận, cơ mà y lại trường đoản cú trong đôi mắt Thiên Vũ nhận thấy thật rõ bộ dạng của bản thân đang mơ ước được chăm lo thế nào. Thụy Bích gặm răng lốt đi sự hổ ngươi của mình, y gật đầu: " Ân… cực nhọc chịu, Thụy nhi cạnh tranh chịu… hoàng thượng, ta khó khăn chịu… giúp ta… "" Vậy nhằm ta giúp ngươi đi." Thấy fan ngoan ngoãn như vậy, Thiên Vũ lại ác ý mong mỏi làm khó, hắn liếm đi nước bên trên mi đôi mắt y. Thay lấy phần thân trẻ trung của Thụy Bích xoa nắn, hắn lại ghé gần kề vào tai y khẽ giọng gọi: " Thụy nhi…"" Ah…!"" như vậy ngươi tìm ra chứ?” Thiên Vũ thì thầm nói: “ gồm phải đã dễ chịu hơn?"" Ư… hoàng… hoàng thượng." Phân thân được bàn tay to béo của hắn bao phũ cũng không giảm sút thống khổ, một chút ít như vậy chỉ khiến khung hình y càng thêm ngứa ngáy ngáy: “ không phải, ta cạnh tranh chịu… Thụy nhi không…”" Thụy nhi ngoan, ta sẽ giúp ngươi mà đề xuất không?"" Ah… Không… Hoàng thượng…" Thụy Bích bấu tay vào hai vai hắn, y nhấp lên xuống đầu: " ko đủ, vậy nên không đủ."“ Ở trên đây không đủ?” Thiên Vũ nhếch môi: " Vậy bên dưới thì nắm nào?"Vừa nói hắn lại dịch chuyển tay xuống chạm đến nơi bốn mật thân hai cánh mông Thụy Bích, ngón tay nhẹ cọ xát mà tiếng nói trêu chọc: " địa điểm này vì sao lại mềm mang lại vậy, ta thậm chí còn còn chưa làm cái gi mà nó ra nắm này."Thụy Bích bởi vì mấy lời không đứng đắn của Thiên Vũ mà cảm thấy xấu hổ ko thôi: " Ư… Người…"" Ta lại làm thế nào đây?"" Hức…" hôm nay thì Thụy Bích quá biết hắn đang ức hiếp đáp mình, nỗ lực nhưng phiên bản thân lại chẳng tất cả cách nào phản đối. Y nức nở: " ko đủ… Thụy nhi khó chịu lắm…Hoàng thượng… ta ý muốn người…"Ép đến bảo vật của hắn tội nghiệp như vậy, Thiên Vũ cũng chẳng khác gì vẫn hành hạ thân dưới của bạn dạng thân. Chỉ với không thể tiện lợi bỏ qua, hắn vẫn mong muốn phạt y một lần lúc dám khuyên hắn buộc phải lập phi.Hiểu rõ các ngóc ngách trên tín đồ Thụy Bích, Thiên Vũ tách ra nhì chân y đặt trên vai, hắn có thể nhìn thấy mật động dưới thật rõ. Thiên Vũ mang đến ngón tay vào bên trong, mau lẹ đã chạm đến điểm mẫn cảm của y." Ah…" Thụy Bích lag thót mình, cả người cũng run lên: " Hoàng thượng?"" Thụy nhi.” Thiên Vũ lên tiếng nói: “ trường hợp ngươi ước ao thì nói với ta, từ bỏ nay sau đây không được gồm những cân nhắc đó nữa, như bài toán sẽ chia sẻ tình cảm của ta cho kẻ khác."" Thụy nhi… không… ư…" Thụy Bích rung lắc đầu: " không như vậy nữa…"Thiên Vũ lại trầm giọng: " Nói lại một đợt đi."" Ha… ah!" Thiên Vũ lại ấn ngón tay vào sâu hơn, Thụy Bích vừa như được kɦoáı ƈảʍ nhưng xúc cảm lại lưng chừng không thể đủ, loại xúc cảm này càng khiến bạn dạng thân tức giận hơn.Y cắm răng quan sát Thiên Vũ vẫn hành hạ mình theo phong cách này, Thụy Bích đùng một phát dùng đôi mắt mê tình nhìn hắn, y mỉm cười cợt nói: " Hoàng thượng, Thụy nhi yêu người…"" Ngươi…" Thiên Vũ quá bất ngờ không ngờ Thụy Bích lại nói vậy, hắn ví dụ là vẫn trừng vạc y mà lại cuối cùng bản thân hắn mới là kẻ bị thu phục.Thiên Vũ nhếch môi mỉm cười rồi đúc kết ngón tay đang ở bên trong Thụy Bích, để phần thân vẫn cương mang đến phát đau của bản thân trước cửa hễ rồi trực tiếp bước vào sâu bên trong." Ah…Hoàng thượng…"" Thụy nhi!"" A…" Thụy Bích nhì tay ôm cứng lấy cổ Thiên Vũ, cảm thấy thật rõ hắn đang bên phía trong cơ thể bản thân xuyên xỏ theo từng lượt xô đẩy lên xuống. Thụy Bích kiềm nén giờ rêи ɾỉ cắn vào môi mình: " Ư."Thiên Vũ thấy y bởi vậy liền không đành lòng mới để im không động, hắn cúi fan hôn xuống, ý định ước ao cạy ra răng đang gặm chặt môi của y cũng ko thành. Thiên Vũ liếm nhẹ qua bắt đầu khàn giọng lên tiếng: " Thụy nhi, há miệng to ra.”Thụy Bích đôi mắt mông lung quan sát Thiên Vũ, y nghe lời buông tha vành môi mình để hắn hôn xuống. Thiên Vũ vừa chạm môi thì hoạt động ra vào dưới lập tức càng nhanh và kịch liệt hơn.“ Ừm… mm!” Thụy Bích không chịu được nổi cử động của hắn, nhì mắt mở lớn, mồm cũng phát ra music không thể kiềm chế. Lần này vị đầu lưỡi của Thiên Vũ đang trong miệng mình mút lấy, Thụy Bích không giải pháp nào cắm xuống để giữ lại lại âm nhạc do bản thân phát ra.“ Ah… haaa” Thiên Vũ lại buông ra có tác dụng giọng của y không phương pháp nào kiềm lại nữa, Thụy Bích như vậy bự tiếng rêи ɾỉ theo mỗi cử động rút ra gặm vào của hắn: " Ah… đừng… ah ahhhh!"Trán vẫn nổi một tầng mồ hôi, tai nghe tiếng rên của Thụy Bích càng khiến cho du͙ƈ vọиɠ của hắn thêm dưng tràn. Thiên Vũ nói tựa như gầm báo cáo kiếm nén mê man muốn điên cuồng của mình: " Thụy nhi, giả dụ còn tự cắm môi mình, ta sẽ sở hữu được cách khác nhằm trừng trị ngươi."" A…ahhh ah!" vận tốc rút ra gửi vào mỗi một khi một cấp tốc hơn, giờ đồng hồ rêи ɾỉ của y với cả giờ đồng hồ va đụng giữa hai thân thể vang mặt tai. Mà lại Thụy Bích lại không còn tâm trí để xấu hổ giỏi nghĩ về điều gì khác, chỉ ko kể phối hợp với sự đưa đẩy hủy diệt của kẻ sẽ triền miên trên tín đồ mình.Thiên Vũ nhắm đến điểm nhạy cảm của y càng chuyển vào sâu hơn, sản phẩm công nghệ kɦoáı ƈảʍ một lúc đánh chiếm đầu óc đến phát điên, Thụy Bích béo tiếng: " Ahh… hoàng… hoàng thượng… Thụy nhi… muốn… ư!"" Thụy nhi…” Thiên Vũ khẽ gọi, hắn đợi đúng vào lúc đi vào chỗ sâu nhất, đạt đến cao trào khiến cả hai thuộc xuất ra. Vào cổ họng cũng như vậy phạt ra một tiếng khi đạt kɦoáı ƈảʍ rất điểm: “ Hừ… ừm…”" Ahh… haaa… haaa!" Thụy Bích rên khẽ khi Thiên Vũ rút khỏi khung người mình, **** **** của hắn bắn phía bên trong cũng theo đó chảy ra ngoài.Thụy Bích toàn bộ cơ thể mềm nhũn không cử động được, y chậm nhắm lại mi mắt căng thẳng muốn thiếp đi. Ko ngờ hôm nay hông của mình lại bị nâng lên khiến Thụy Bích hoảng sợ, y mở to mắt nhìn khuôn mặt vẫn còn đựng đầy du͙ƈ vọиɠ không tan hết của hắn: " Hoàng thượng?"“Nói là phạt.” nhì tay giữ mang vòng eo của Thụy Bích, nhằm y nằm ở vị trí tư thế khiến hắn có thể dễ dàng bước vào nơi sâu nhất. Thiên Vũ công bố nói: “ Ngươi chưa hẳn nghĩ mới chỉ như vậy đã ngừng rồi chứ?”" Khoan, chờ đã… chúng ta chỉ vừa… ah!"Thiên Vũ lại thường xuyên đút vào bên phía trong mật động mà lại di chuyển, hắn nâng khóe môi nói: " Hãy chuẩn chỉnh bị, nhằm yêu ta mang đến khi quả đât này lụi tàn đi Thụy nhi."

Bài viết liên quan