PHÂN BIỆT MỤC TIÊU VÀ MỤC ĐÍCH

Share:
*

*

*
English
*
*
*
*

“Mục đích” với “mục tiêu”

Trong cuộc sống đời thường hằng ngày, trong phân tích khoa học, ta thường gặp hai tự là “mục đích” và “mục tiêu”. Nhiều người thường nhầm lẫn thân hai từ bỏ này bởi vì chúng có nghĩa vô cùng gần nhau. Vậy, làm sao để phân biệt?

Mục đích và phương châm đều là hai từ Việt nơi bắt đầu Hán. Vào đó, “mục” tức là “nhìn siêng chú”, “đích” bao gồm nghĩa “cái nơi ngắm vào để bắn”, “tiêu” tất cả nghĩa “cái nêu, giải thưởng”. Theo học mang Ðào Duy Anh trong Hán Việt từ bỏ điển, mục đích là “cái đích bản thân nhắm vào mà bắn”, kim chỉ nam là “cái nêu đặt trước mắt nhưng mà nhìn để làm chừng”.

Bạn đang đọc: Phân biệt mục tiêu và mục đích

Từ nghĩa cội trên, “mục đích” với “mục tiêu” được gửi sang sử dụng theo nghĩa ẩn dụ. Theo từ điển giờ đồng hồ Việt (Hoàng Phê nhà biên), mục tiêu là “cái vén ra làm đích nhằm mục tiêu đạt mang lại được”, phương châm là “đích để nhắm vào” và “đích cần đạt mức để triển khai nhiệm vụ”. Như vậy, mục tiêu và mục tiêu là nhì từ sát nghĩa.

Tuy nhiên, trong quy trình hành chức, “mục đích” với “mục tiêu” dần tất cả sự khu biệt với phân công về nghĩa. Cả hai phần lớn chỉ cái mà ta mong muốn hướng tới, đạt được nhưng hàm nghĩa của “mục đích” với “mục tiêu” dần khác nhau. Hoàn toàn có thể phân biệt (tương đối) 2 từ bỏ này sống mấy mặt sau:

Về tính chất, “mục đích” thường mang tính trừu tượng. Còn “mục tiêu” thường mang tính chất cụ thể. Vì đó, mục đích có thể mơ hồ, trừu tượng dẫu vậy mục tiêu lúc nào cũng ví dụ với những bước đi, hành động, cách thực hiện cụ thể.

Xem thêm: Xem Phim Biên Niên Sử Arthdal Tập 13, Arthdal Niên Sử Ký Tập 13

Về giới hạn thời gian, mục tiêu thường dài hạn và hoàn toàn có thể không có giới hạn thời hạn. Còn phương châm thường ngắn hạn và có số lượng giới hạn thời gian. Ta chỉ nói “mục đích của đời” và “mục tiêu về lợi nhuận trong quý 1” chứ không ai nói ngược lại.

Về năng lực định lượng, mục tiêu thường không hoặc khó thống kê giám sát được (vì mang tính chất trừu tượng). Còn kim chỉ nam thì thường nên đo được bởi một đơn vị chức năng nào kia (vì mang tính cụ thể).

Có một điều thú vị là cả 2 từ trên đều phải sở hữu thành tố mục (nhìn chuyên chú). Dù là trừu tượng hay cụ thể, dài hạn hay ngắn hạn, không đo được tuyệt đo được thì để có được mục đích tuyệt mục tiêu, ta cũng đều đề nghị tập trung, kiên trì và quyết trung khu thực hiện, y như mắt chú ý không ra khỏi cái tiêu, cái đích. Ðó là hàm nghĩa sâu sắc của 2 từ bỏ này.

Bài viết liên quan